Lúc này, Từ Nhu chậm rãi bước đến trước mặt Diệp Quân, nàng ta nhìn Diệp Quân trước mặt, cơ thể Diệp Quân đã xuất hiện một luồng khí màu tím nhàn nhạt, không chỉ thế, khí tức của hắn còn đang tăng lên rất nhanh.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Kiềm chế cảnh giới sao?”
Diệp Quân lắc đầu.
Kiềm chế cảnh giới?
Hắn không muốn kiềm chế cảnh giới nữa.
Từ Nhu bỗng cười nhạo: “Sao thế, muốn nhanh chóng đạt đến Đại Đế, sau đó đi tìm Vĩnh Sinh Đại Đế để trả thù à?”
Diệp Quân mở mắt nhìn Từ Nhu, ánh mắt Từ Nhu lạnh như băng: “Đứng lên”.
Diệp Quân đứng lên, hai người trố mắt nhìn nhau.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ra tay đi”.
Diệp Quân lặng thinh.
Nhưng Từ Nhu bỗng lật cổ tay đánh một chưởng vào Diệp Quân.
Diệp Quân không do dự rút kiếm chém một nhát.
Một trăm nhát kiếm thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm chồng lên nhau.
Ầm!
Kiếm quang bỗng bị phá vỡ, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa mấy vạn trượng, vừa dừng lại, khóe miệng hắn xuất hiện dòng máu.
Lúc này Từ Nhu lại xuất hiện trước mặt hắn lần nữa, nàng ta nhìn Diệp Quân: “Có phải ngươi nghĩ ngươi đạt đến cảnh giới Đại Đế thì bất khả chiến bại không?”
Diệp Quân siết chặt hai tay, không nói gì.
Từ Nhu cười mỉa: “Cho dù ngươi đạt đến cảnh giới Đại Đế cũng không phải là đối thủ của Vĩnh Sinh Đại Đế, dù là mấy thuộc hạ của ông ta, ngươi cũng không đánh lại chứ đừng nói là ông ta”.
Diệp Quân hơi cúi đầu xuống, một lúc lâu sau, hắn khẽ nói: “Ta biết rồi”.
Vẻ mặt Từ Nhu hơi phức tạp, tay phải nàng ta vỗ lên vai Diệp Quân.
Rầm!
Khí tức của Diệp Quân bị trấn áp, cảnh giới duy trì ở cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên.
Từ Nhu nhìn cơ thể Diệp Quân, lúc này cơ thể hắn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, cơ thể Đại Đạo thật sự.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Thử thuật Bạt Kiếm của ngươi xem, dùng hết sức”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!