Diệp Quân xòe tay, thánh kiếm Hiên Viên bay về lòng bàn tay hắn. Hắn liếc nhìn thanh kiếm, quả thực phải công nhận rằng thanh kiếm này rất không bình thường, nó gần giống như kiếm Hành Đạo mà hắn từng dùng và kiếm Thanh Huyền.
Thánh kiếm Hiên Viên nằm trong tay Diệp Quân khẽ run lên nhưng đang cố biểu đạt điều gì.
Diệp Quân chậm rãi đi tới trước mặt Hiên Viên Lăng, đưa kiếm Hiên Viên cho cô ấy, nhưng Hiên Viên Lăng do dự một lát, lại nói: “Nó muốn đi cùng anh”.
Diệp Quân bảo: “Nhưng nó là chí bảo của gia tộc Hiên Viên”.
Hiên Viên Lăng nhìn thẳng vào mắt Diệp Quân: “Để nó đi theo anh đi”.
Diệp Quân trầm mặc.
Hiên Viên Kỳ bỗng bước tới, cười nói: “Lăng Nhi nói đúng đó, cậu Diệp, chỉ có cậu mới có thể phát huy hết uy lực của thanh kiếm này, để nó lại nhà Hiên Viên chỉ khiến nó tiếp tục bị phủ bụi lãng phí mà thôi. Cho nên, cậu cứ đem nó đi cùng”.
Diệp Quân nhìn lại thanh kiếm Hiên Viên trong tay, kiếm Hiên Viên hơi rung động, đồng thời phát ra những tiếng kiếm minh trầm trầm.
Diệp Quân mỉm cười: “Vậy từ nay ngươi đi theo tay đi”.
Thực ra, hắn cũng thật lòng thích thanh kiếm này, nó không chỉ hùng mạnh mà còn có thể đánh thức huyết mạch Viêm Hoàng trong người hắn, đồng thời còn tăng mạnh huyết mạch Viêm Hoàng này.
Diệp Quân thu kiếm, sau đó quay sang phía Hiên Viên Lăng: “Kiếm này tôi không thể lấy không, gia tộc Hiên Viên có yêu cầu gì, xin cứ việc nói với tôi, nếu tôi có thể làm được, tuyệt đối sẽ không chối từ”.
Hiên Viên Kỳ chợt tỏ ý không vui: “Cậu Diệp, cậu nói gì thế, cậu đã là bạn trai của Lăng Nhi thì cũng là người một nhà rồi, nếu đã là người một nhà thì đâu cần nói những lời khách sáo như thế”.
Bạn trai?
Diệp Quân hơi sững sờ, quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Lăng. Hắn do dự giây lát, định lên tiếng giải thích với Hiên Viên Kỳ thì Hiên Viên Lăng đã ngắt lời: “Cha, cha đi trấn an mọi người đi, để con nói chuyện với anh ấy một chút”.
Hiên Viên Kỳ cười nói: “Được được”.
Sau đó, ông ta dẫn theo đám cường giả của gia tộc Hiên Viên rời khỏi đó.
Tần lão cũng định dẫn Tần Tịch Chỉ ra về, nhưng lúc này, Diệp Quân bỗng đi tới trước mặt họ, mỉm cười nói: “Hai vị, có thể cho tôi phương thức liên lạc không?”
Tần lão nghi hoặc: “Cậu Diệp, cậu…”
Diệp Quân cười nói: “Nhà tôi cũng coi như có mối quan hệ sâu xa với nhà họ Tần, cho nên muốn tìm ngày nào thích hợp tới chào hỏi một chút”.
Có quan hệ sâu xa!
Tần lão nghe hắn nói, lòng càng thêm nghi hoặc.
Hình như Yến Kinh không nghe ai nói đến gia tộc họ Diệp nào nhỉ!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!