Tô Tử bỗng đỏ mặt nói: “Em có thể có em bé không?”
Diệp Quân nói: “Muốn có em bé à?”
Tô Tử gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân nói: “Vậy chúng ta phải cố gắng hơn một chút”.
Mặt Tô Tử lại đỏ hơn.
Diệp Quân bật cười.
Lúc chạng vạng, Diệp Quân ra khỏi khách sạn, nếu Tô Tử đã quyết định ở lại đây thì hắn cũng chỉ đành tôn trọng cô ấy.
Dù sao bây giờ Tô Tử cũng không quen thuộc thế giới bên ngoài, đi ra ngoài sẽ không thích nghi được. Thế nên ở lại đây tu luyện từ từ cũng không phải là chuyện xấu.
Dù sao hắn đã để lại cho Tô Tử rất nhiều linh nguyên, số linh nguyên đó đủ cho Tô Tử tu luyện cả ngàn năm.
Không lâu sau Diệp Quân đến Kiếm Đạo Viện.
Mục Vân và Song Song đều đã ra ngoài đi du lịch nên bây giờ Kiếm Đạo Viện chỉ còn lại Mộc Uyển Du.
Khi Diệp Quân đến Kiếm Đạo Viện, Mộc Uyển Du vẫn còn đang tu luyện.
Diệp Quân đi đến trước mặt Mộc Uyển Du, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn hắn cười nói: “Anh đến rồi”.
Diệp Quân gật đầu, nhìn Mộc Uyển Du một lúc, sau đó nói: “Cảnh giới Bát Đoạn rồi à?”
Mộc Uyển Du gật đầu, vui vẻ nói: “Đúng thế”.
Diệp Quân cười nói: “Giỏi quá”.
Mộc Uyển Du mỉm cười không nói gì.
Diệp Quân nói: “Anh sắp đi rồi”.
Mộc Uyển Du sửng sốt.
Diệp Quân cười nói: “Rời khỏi hệ Ngân Hà”.
Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quân, hai tay siết chặt, đôi mắt mờ sương.
Diệp Quân nắm lấy tay Mộc Uyển Du, khẽ nói: “Muốn đi với anh không?”
Nghe Diệp Quân nói thế, Mộc Uyển Du bỗng òa khóc, cô ấy không còn kiêng dè gì nữa ôm chặt lấy Diệp Quân.
Mộc Uyển Du ôm chặt lấy Diệp Quân, nước mắt trào ra không ngừng nhưng cô ấy vẫn rất vui vì câu nói này của Diệp Quân có ý là đang bày tỏ tình cảm với cô ấy.
Diệp Quân lau nước mắt cho Mộc Uyển Du, cười nói: “Đừng khóc nữa, còn khóc nữa sẽ hoa mắt đấy”.
Mộc Uyển Du hơi cúi đầu xuống: “Tô Tử…”
Diệp Quân gật đầu: “Anh hẹn hò với cô ấy rồi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!