Từ Thụ mỉm cười, nhưng đột nhiên nàng ta lại trừng mắt với Diệp Quân một cái, bởi vì tay Diệp Quân đang dần di chuyển xuống dưới.
Thấy Diệp Quân không có ý định dừng lại, mặt Từ Thụ càng đỏ gắt hơn.
Lúc này, Từ Nhu bỗng lên tiếng: “Hai người tiếp tục đi! Ta sang phòng khác”.
Nói xong, nàng ta định đứng lên.
Từ Thụ trừng mắt với Diệp Quân một cái rồi vội vàng nháy mắt ra hiệu.
Diệp Quân kéo tay Từ Nhu lại, sắc mặt Từ Nhu vẫn bình lặng như nước, không nói lời nào.
Diệp Quân kéo Từ Nhu nằm xuống, nhẹ giọng nói: “Chúng ta tâm sự chút đi! Lần này từ biệt, chẳng biết bao lâu nữa mới có dịp gặp lại”.
Từ Nhu trầm mặc một hồi mới chậm rãi đặt lưng xuống: “Ngươi có tin được chủ nhân bút Đại Đạo không?”
Diệp Quân gật đầu: “Tin”.
Từ Nhu nhìn hắn: “Vì sao?”
Diệp Quân nói: “Nếu ông ta có ý hại ta, ta tin rằng cô cô ta sẽ không chỉ trấn áp ông ta thôi đâu, càng không thể nào thả ông ta ra như thế”.
Từ Nhu trầm ngâm.
Diệp Quân tiếp tục nói: “Người này tâm tính không xấu, chúng ta có thể hợp tác với ông ta, chí ít là không thể để ông ta ngả sang bên Quá Khứ Tông kia”.
Từ Nhu gật đầu, nếu chủ nhân bút Đại Đạo mà gia nhập phe Quá Khứ Tông thì bên này sẽ ở vào thế vô cùng bất lợi.
Chợt nhớ tới một điều, Từ Nhu lại nhắc: “Thực lực của đế quốc Vĩnh Dạ…”
Diệp Quân nói: “Trước kia Chân tỷ cũng từng đề cập tới nơi này, nơi này có cấm chế cực mạnh, bọn họ không cho người ngoài xâm nhập, mà chính họ cũng không ra ngoài…”
Nói đến đây, hắn trầm giọng: “Nếu chủ nhân bút Đại Đạo không nói dối, thì chúng ta quả rất cần đại trận Vĩnh Dạ của họ”.
Đại trận Vĩnh Dạ! Thực lực của đám cường giả của Tuế Nguyệt trường hà kia quá khủng khiếp, nếu đánh trực diện, chỉ sợ Chân vũ trụ cùng vũ trụ Quan Huyên đều không địch nổi.
Diệp Quân thoáng lo lắng trong lòng, trận chiến này, hắn không nắm chắc phần thắng, một tia cũng không.
Đặc biệt là phe địch còn có một vị tông chủ Quá Khứ Tông kia…
Nghĩ tới cô gái áo bào trắng, tông chủ Quá Khứ Tông, tâm tình của hắn càng trở nên nặng nề, thực lực của kẻ này thật sự khủng bố đến khó tưởng.
Từ Nhu dường như đã nhận ra nỗi bất an trong lòng Diệp Quân, bèn chủ động nắm tay hắn, nhẹ nhàng nói: “Bất kể thế nào, chúng ta sẽ luôn kề vai bên ngươi”.
Diệp Quân nhìn sang phía Từ Nhu, nhưng Từ Nhu đã vội vã quay mặt đi.
Diệp Quân cười cười, chậm rãi nhắm mắt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!