Lúc này, Diệp Quân đột nhiên bị một quyền ấn màu đen đánh vào ngực, lực lượng mạnh mẽ thoáng chốc đánh hắn bay xa mấy nghìn trượng, trong quá trình lùi lại, vô số lực lượng mạnh mẽ kéo tới như thuỷ triều mãnh liệt, thoáng chốc bao phủ lấy Diệp Quân.
Oanh…
Sau những tiếng vang lớn, Diệp Quân liên tục lùi lại mấy trăm nghìn trượng, khi hắn dừng lại, một thanh trường thương màu đen đột nhiên mang theo sức mạnh cường đại như có thể huỷ diệt vũ trụ tinh hà đánh tới.
Hoàn toàn không có hắn thời gian nghỉ xả hơi!
Diệp Quân chợt ngẩng đầu, rút kiếm chém một phát.
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!
Lần này một nghìn hai trăm tia kiếm chồng chất lên nhau, chẳng những thế mà hắn còn thi triển liên tục tận ba lần.
Ầm!
Trường thương vỡ tan tành, chủ nhân của trường thương cũng thoáng chốc bị một lực lượng kiếm đạo mạnh mẽ tiêu diệt.
Giết chết trong nháy mắt!
Mà lực lượng chiêu kiếm kia bộc phát cũng khiến một đám cao thủ liên tục lùi lại mấy chục nghìn trượng!
Lúc này, cuối cùng Diệp Quân cũng có chút cơ hội để thở.
Lúc này quanh người Diệp Quân có một áo giáp màu vàng nhạt bao phủ, áo giáp này do những cái vảy màu vàng nhạt sáng bóng tạo thành, rất chói mắt.
Giáp thần Thiên Long!
Đây là Ngao Thiên Thiên biến thân thể thành giáp, bảo vệ cho hắn.
Diệp Quân lau đi máu tươi trên khoé miệng, sau đó nói: “Thiên Thiên…”
Ngao Thiên Thiên đáp: “Ta không sao”.
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, tay phải của hắn nắm chặt Thánh kiếm Hiên Viên trong tay, trên người tản ra những tia kiếm ý mạnh mẽ.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu phía xa gằn giọng nói: “Giết!”
Sau đó, ông ta biến thành một tia sáng bắn về phía Diệp Quân.
Mà những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xung quanh đồng thời biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Lúc này, Diệp Quân đột nhiên mở mắt ra, mà thân thể của hắn cũng trở nên hư ảo.
Thấy cảnh này, con ngươi người đàn ông trung niên dẫn đầu chợt co lại, ông ta biết Diệp Quân sắp thi triển chiêu kiếm đáng sợ kia rồi.
Nhưng lần này, ông ta không lùi bước!
Nếu hôm nay bị thiếu niên này doạ lui bước, ông ta chắc chắn sẽ bị bóng ma tâm lý.
Cảnh giới cao hơn người ta, số người cũng đông hơn người ta.
Vậy mà vẫn sợ hãi lui bước?