Người phụ nữ váy xanh gật đầu.
Hư Vọng nhíu mày: “Hắn…”
Người phụ nữ váy xanh mỉm cười: “Đừng lo, Tiểu Tịnh cô nương đã đi chi viện rồi”.
Nói đến đây, dường như bà ấy nghĩ tới điều gì đó, nghi hoặc nói: “Theo lý mà nói, đáng lẽ nên trở về rồi mới phải, bọn họ…”
Nghe vậy, sắc mặt Hư Vọng cũng hơi thay đổi.
Tiểu Tịnh!
Người phụ nữ này điên rồi!
Lúc ở vũ trụ Quan Huyên, người phụ nữ này đã làm loạn nhiều chuyện.
Thậm chí còn muốn cướp quyền…
Tạo phản!
Chuyện này thật quá đáng!
May là viện trưởng Thiện Viện là người thành thực, nếu Kiếm Chủ Nhân Gian và Thanh Khưu không còn nữa bà ấy có thể sẽ thành công.
Bởi vì nội các thư viện không hề áp chế được bà ấy.
Cuối cùng không còn cách nào khác, Diệp Huyên bảo bà ấy đến Tuế Nguyệt trường hà phát triển, sau khi đến Tuế Nguyệt trường hà, bà ấy đã làm loạn mọi thứ.
Thổ Phỉ Đế Quân!
Cái danh này không phải tự nhiên mà có.
Bà ấy luôn cướp bóc, lộng hành ở Tuế Nguyệt trường hà.
Rất nhiều thế lực trong Tuế Nguyệt trường hà, bao gồm cả những cổ tộc lớn đều cảm thấy đau đầu khi nghe đến bà ấy, không dám khiêu khích.
Mà bây giờ, Diệp Quân lại đi cùng bà ấy…
Hư Vọng hơi lo lắng.
Người phụ nữ váy xanh cũng thấy lo lắng.
Bởi vì bà ấy cũng đã nghe nói đến những việc Tiểu Tịnh cô nương này từng làm, nhưng bà ấy nghĩ đối phương sẽ không làm ra chuyện gì xấu xa.
Đúng lúc này, một người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người họ.
Người áo đen cung kính hành lễ rồi nói: “Chủ mẫu, Tiểu Tịnh cô nương dẫn Diệp thiếu chủ đến Quá Khứ Tông rồi”.
Nghe vậy, hai người đều sững sờ.
Người phụ nữ váy xanh nhìn người áo đen: “Đến Quá Khứ Tông hả?”
Người áo đen gật đầu: “Đúng vậy”.
Người phụ nữ váy xanh trầm mặc.