Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Vân Tàng huynh, tỷ đệ ta vẫn còn nhiệm vụ, chúng ta hôm nào trò chuyện sau nhé, tạm biệt”.
Dứt lời, hắn và Diệp An xoay người rời đi.
Nhìn hai người Diệp Quân rời đi phía xa, Vân Tàng không nhịn được thở dài một lần nữa: “Kiếm quá mạnh…”
Thật ra lúc đầu hắn ta cũng hơi không phục, vì hắn ta rất tự tin, vì sao hắn ta không thể tiến vào Thần Viện?
Nhưng lúc này, hắn ta đã tâm phục khẩu phục rồi.
Như nghĩ đến điều gì, hắn ta quay đầu nhìn Cố Trần bên cạnh, Cố Trần đang sa sầm mặt, không nói một lời.
Lúc này, cô gái thần thuật sư kia chợt nói: “Chữa lành thân thể rồi chúng ta đi thôi”.
Cố Trần im lặng một lúc lâu mới bắt đầu tu bổ thân thể.
Nửa canh giờ sau Cố Trần tu bổ thân thể xong, ba người rời khỏi Tội Giới, đi tới một tinh không, nhưng lúc này, bọn họ gặp hai người, một nam một nữ.
Người đàn ông mặc áo bào trắng, bên ngoài có màu xanh lục, trông rất thanh tao.
Cô gái mặc váy trắng, cũng rất trang nhã.
Thấy hai người, Vân Tàng đang đi đầu thoáng do dự, sau đó hỏi: “Hai vị cũng là học viên của học viện Thần sao?”
Gần như chỉ có học viên Thần Viện mới có thể đến Tội Châu, vì nơi này rất nguy hiểm, người bình thường hoàn toàn không dám đặt chân đến.
Người đàn ông gật đầu: “Ừm”.
Vân Tàng cười nói: “Người của nội viện hay ngoại viện thế?”
Người đàn ông đáp: “Thần Viện”.
Thần Viện!
Nghe thấy lời của người đàn ông, ba người nhóm Vân Tàng nhất thời sửng sốt.
Lại là Thần Viện?
Lúc này, Cố Trần kia chợt tiến lên, gã nhìn chằm chằm hai người: “Nghe nói người của Thần Viện đều rất yêu nghiệt, tại hạ bất tài, muốn xin chỉ bảo một chút”.
Dứt lời, gã mở lòng bàn tay, một thanh kiếm xuất hiện, sau đó, một luồng kiếm thế mạnh mẽ bao phủ lấy hai người.
Gã không tin người của Thần Viện đều yêu nghiệt như thế!
Khiêu chiến?
Nghe Cố Trần nói thế, người đàn ông áo trắng hơi giật mình, bất ngờ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!