Diệp Quân không hiểu ý cô ta.
Tội nữ bình thản bảo: “Sự thật sẽ không được viết vào trong sách sử”.
Diệp Quân trầm mặc.
Tội nữ lại nói: “Đi theo ta”.
Nói xong, cô ta quay người đi trước.
Diệp Quân lắc đầu cười cười, buông sách cổ cất bước theo sau.
Hắn cùng tội nữ đi tới một vùng tinh không, nơi đó đã có hơn hai mươi người đang đứng đợi.
Diệp Quân liếc nhìn đám người kia, thấy trên ngực trái của mỗi người đều đeo một tấm mộc bài là vật xác định thân phận của học viên ngoại viện.
Thấy tội nữ tới, các học viên vội vã cung kính hành lễ.
Tội nữ nói: “Đi thôi”.
Dứt lời, cô ta lao về vùng tinh không xa xa.
Đám học viên vội đi theo.
Diệp Quân thấy thế thì hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn đi cùng.
Chẳng mấy chốc, tội nữ cùng đám học viên đã đi tới trước một vực thẳm giữa tinh không, vực thẳm đó ngay trong tinh không, liếc nhìn xuống có thể nhận ra nó dường như sâu không thấy đáy.
Tội nữ quay đầu lại, nhìn Diệp Quân cùng đám học viên: “Đi vào đó, sống sót đi ra”.
Diệp Quân chần chừ giây lát mới lên tiếng hỏi: “Thí luyện?”
Tội nữ gật đầu: “Muốn trở thành học viên của học viện Thần Nhất thì phải vượt qua được thí luyện này”.
Diệp Quân trầm mặc.
Tội nữ nhìn Diệp Quân: “Có vấn đề gì không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không”.
Tội nữ lại gật đầu: “Vào đi”.
Những học viên ngoại viện khác đều dứt khoát thả người nhảy xuống, hóa thành từng luồng sáng tiến sâu vào lòng vực thẳm.
Diệp Quân cũng nhún người, hóa thành một luồng sáng, biến mất khỏi đó.
Tội nữ nhìn mọi người tiến vào vực thẳm, lặng im không nói.
Chợt lúc này có một thiếu niên áo đen xuất hiện bên cạnh tội nữ, thiếu niên áo đen kia trầm giọng thưa: “Lão đại, ta không đánh giá được thực lực của người này”.
Tội nữ bình thản nói: “Hắn đang ẩn giấu thực lực của bản thân”.
Thiếu niên áo đen nhăn mày: “Vì sao phải ẩn giấu thực lực?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!