Mua xong đồ, hai người bèn rời đi, nhưng hai người vừa ra khỏi Tiên Bảo Các, một giọng nói bỗng vang lên: “Nam Lăng Nhất Nhất”.
Nghe thế Diệp Quân quay đầu lại nhìn, ở cách đó không xa có mấy người đang nhìn chằm chằm họ.
Ba nam một nữ.
Chàng trai mặc đồ trắng đi đầu thấy mình không nhận lầm người bèn đi đến cười nói: “Đúng là muội rồi”.
Nam Lăng Nhất Nhất nhìn đám người đó không nói gì.
Diệp Quân nhíu mày, lẽ nào đến gây chuyện?
Chàng trai mặc đồ trắng nói: “Nhất Nhất, không ngờ lại đúng là muội”.
Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu, sau đó nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân hiểu, cô ấy không muốn dây dưa với đối phương bèn dẫn Nam Lăng Nhất Nhất đi.
Nhưng lúc này chàng trai mặc đồ trắng bỗng nói: “Diệp Quân huynh, xin dừng bước”.
Diệp Quân nhìn chàng trai mặc đồ trắng ngạc nhiên nói: “Ngươi biết ta sao?”
Người đàn ông gật đầu: “Có thể Diệp Quân huynh không biết, tộc Chân Long đã phát lệnh truy nã huynh ở toàn Trung Thổ Thần Châu”.
Phát lệnh truy nã mình!
Diệp Quân nhíu mày nhưng cũng không nói gì nhiều, dù sao cũng nằm trong dự đoán.
Chàng trai mặc đồ trắng nói: “Diệp Quân huynh, ta muốn nói với muội muội ta vài câu”.
Muội muội!
Diệp Quân nhìn chàng trai mặc đồ trắng, cảm thấy hơi bất ngờ, người này thế mà lại là người của gia tộc Nam Lăng.
Diệp Quân nhìn Nam Lăng Nhất Nhất, cô ta nhìn chàng trai mặc đồ trắng bình tĩnh nói: “Nam Lăng Nhân, huynh muốn nói gì?”
Nam Lăng Nhân trầm giọng nói: “Nhất Nhất, theo huynh về gia tộc đi”.
Nam Lăng Nhất Nhất lắc đầu.
Nam Lăng Nhân nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Nhất Nhất, theo ta biết tộc Chân Long có thể sẽ có động thái lớn, muội ở lại Đạo Môn sẽ rất nguy hiểm. Dù muội không muốn về gia tộc Nam Lăng cũng nên đi khỏi Đạo Môn”.
Nam Lăng Nhất Nhất vẫn lắc đầu, sau đó nhìn Diệp Quân: “Chúng ta đi thôi”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó dẫn Nam Lăng Nhất Nhất đi.
Nam Lăng Nhân nói: “Nhất Nhất, khoan đã”.
Nói rồi hắn ta đi đến trước mặt Nam Lăng Nhất Nhất, sau đó lấy một chiếc nhẫn ra đưa cho Nam Lăng Nhất Nhất: “Nhất Nhất, Đạo Môn cũng không dễ dàng, muội cứ nhận lấy ba mươi vạn kim tinh, đừng từ chối”.
Nam Lăng Nhất Nhất im lặng một lúc lâu vẫn lắc đầu, sau đó kéo cánh tay Diệp Quân đi.
Thấy thế, Nam Lăng Nhân thở dài, sau đó lại nói: “Diệp Quân huynh, gần đây có thể tộc Chân Long sẽ có động thái lớn, phải cẩn thận”.
Diệp Quân ở đằng xa quay đầu lại nhìn Nam Lăng Nhân: “Cảm ơn nhiều”.
Nói rồi hắn và Nam Lăng Nhất Nhất nhanh chân đi về phía cuối con phố.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!