Thời không Tuế Nguyệt chồng chéo.
Hai kiếm liên tiếp!
Người đàn ông áo trắng đưa ngón tay về phía trước rồi chỉ, kiếm quang xuất hiện.
Bùm!
Một vùng kiếm quang nổ tung trước mặt người đàn ông áo trắng, làn sóng xung đột từ kiếm khí mạnh mẽ thoáng chốc hất văng Diệp Quân ra xa.
Nhưng người đàn ông áo trắng vẫn bất động như núi.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người có mặt đều im lặng.
Thực lực của người đàn ông áo trắng quá kinh khủng.
Áp chế Diệp Quân không thương tiếc!
Sau khi dừng lại, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn người đàn ông áo trắng phía xa, trong lòng kinh hãi cùng cực: “Ngươi cũng là kiếm tu”.
Người đàn ông áo trắng khẽ mỉm cười: “Phải”.
Kiếm tu!
Diệp Quân trầm giọng: “Vì sao ngươi không xuất kiếm”.
Người đàn ông áo trắng chỉ cười không nói.
Diệp Quân nhìn hắn ta: “Thiên Thiên”.
Thiên Thiên!
Ầm!
Vừa dứt lời, một luồng khí đáng sợ đột nhiên bộc phát ra từ cơ thể Diệp Quân.
Khí thế của Long tộc!
Dung hợp!
Nhát kiếm vừa rồi khiến Diệp Quân hiểu hắn buộc phải dốc hết toàn lực, không thể giữ lại gì nữa.
Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, giờ phút này hắn cảm nhận được sức mạnh vô cùng vô tận.
Sức mạnh của Ngao Thiên Thiên!
Xa xa, người đàn ông áo trắng nhìn khí thế của Diệp Quân đang điên cuồng tăng lên, trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt như cũ.
Thực ra ông ấy có thể kết thúc trận đấu ngay từ khi Diệp Quân ra kiếm đầu tiên, nhưng ông ấy không làm thế, vì ông ấy có cảm giác quý mến khó hiểu với kiếm tu trẻ trước mắt này.
Diệp Quân tiến lên một bước, kiếm quang bỗng chốc chém tới trước mặt người đàn ông áo trắng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!