Nhưng ông ấy không muốn làm vậy.
Nếu Thanh Nhi muốn nói thì cứ nói, còn nếu đã không muốn nói thì chớ ép, Thanh Nhi thích là được.
Xa xa, cuộc chiến của hai tỷ đệ vẫn còn tiếp diễn.
Diệp Quân không vận dụng kiếm kỹ cùng sức mạnh huyết mạch, hắn chỉ đơn giản là vung kiếm, mỗi kiếm đều rất thuần túy, giản đơn tuyệt đối.
Nhưng thực lực của đối thủ lần này không yếu hơn hắn chút nào, cô ấy cũng không dùng bất kì thương kỹ và sức mạnh huyết mạch nào, từng nhát đâm giản đơn thẳng thừng, không chút lòe loẹt.
Rầm!
Đúng lúc này, hai tỷ đệ đồng thời lùi lại mấy trăm trượng mới ngừng được. Vừa ổn định lại thân mình, Diệp An lập tức đạp mạnh chân phải, ném cây trường thương trong tay về phía Diệp Quân.
Vèo!
Trường thương lao đi như một tia sét, thời không tức thì nứt vỡ.
Xa xa, Diệp Quân bình thản nhìn, khi cây trường thương lao tới trước mặt, hắn mới vung kiếm nhẹ đâm một cái, mũi kiếm hiện lên một tia kiếm quang.
Rầm!
Trường thương bị kiếm của Diệp Quân đâm dừng, nhưng ngay sau đó, Diệp An đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, vung chân nện mạnh xuống.
Diệp Quân híp mắt, xòe tay trái, một thanh ý kiếm từ lòng bàn tay hắn phóng lên cao, đón nhận một cước này của Diệp An.
Rầm!
Không gian xung quanh Diệp Quân vỡ nát, cũng vào lúc này, Diệp An đột nhiên tóm lấy trường thương, quét ngang một nhát.
Diệp Quân vung kiếm đỡ.
Keng!
Vùng kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh bay ra ngoài hơn nghìn trượng. Hắn vừa dừng lại thì Diệp An đã xông tới, trường thương vung nhanh như mưa xối xả đâm về phía Diệp Quân.
Diệp Quân vung kiếm liên tục đâm, đồng thời chân cũng liên tục lùi lại.
Bị đẩy vào thế hạ phong rồi.
Thấy thế, Dương Huyên thoáng ngạc nhiên: “Thực lực của cô bé con kia…”
Lời còn chưa dứt, ông ấy đã thấy trong cơ thể Diệp Quân chợt bộc phát ra ngoài một kiếm ý vô cùng đáng sợ.
Kiếm ý vô địch!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!