Hy sinh bản thân vì lợi ích của người khác ư?
Nghĩ gì vậy chứ?
Thấy không có ai tiến lên, sắc mặt người đàn ông trung niên đột nhiên trở nên khó coi, gằn giọng nói: "Hắn đã bị phản phệ, không thể ra tay được nữa, nếu tất cả cùng tiến lên, có thể giết chết hắn”.
Tất cả mọi người vẫn bất động.
Người đàn ông trung niên lạnh lùng liếc nhìn mấy người bên cạnh.
Đám thuộc hạ rối rít cúi đầu xuống, không dám nhìn ông ta, nhưng vẫn không chịu tiến lên.
Xa xa, Diệp Quân đột nhiên cười nói: “Hay là, các người cùng nhau tiến lên đi?”
Cùng tiến lên!
Nghe Diệp Quân nói vậy, sắc mặt mọi người bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu ta đoán không lầm, bây giờ ngươi đã không còn sức chiến đấu nữa, sở dĩ ngươi nói như vậy, chẳng qua là muốn hù dọa bọn ta. Đúng không?"
Diệp Quân mỉm cười, không nói gì, trong tay cầm một cành cây gỗ đi về phía người đàn ông trung niên.
Hắn bước đi rất bình tĩnh, trên người không có bất kỳ kiếm ý hay kiếm thế nào, cũng không có khí tức cường đại nào cả, nhưng lại khiến cho tất cả mọi người cảm nhận được một sức ép vô hình.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, hai tay nắm chặt, nhưng lại không dám ra tay.
Ở một bên, Tần Tuyết nhìn Diệp Quân, không biết đang suy nghĩ gì.
Khi Diệp Quân từng bước đến gần, sắc mặt của người đàn ông trung niên dần trở nên khó coi, sức ép kia khiến ông ta gần như nghẹt thở.
Ông ta biết, người đàn ông đến từ bên ngoài ở trước mắt này chắc chắn không phải người bình thường.
Bỏ chạy?
Lúc này mà bỏ chạy, ông ta cảm thấy không cam lòng.
Bởi vì trực giác nói cho ông ta biết, người trước mắt chỉ đang hù dọa ông ta thôi, nếu như đối phương thật sự còn có sức để đánh tiếp, vì sao hắn không xuất kiếm, mà lại ra vẻ huyền bí ở chỗ này?
Nghĩ đến đây, người đàn ông trung niên hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Mọi người, truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo, người này có thể tùy ý lấy ra một Tổ Nguyên để cứu người, điều này chứng tỏ với hắn Tổ Nguyên cũng chỉ là vật bình thường mà thôi. Chỉ cần giết hắn, chúng ta chắc chắn có thể phất lên như diều gặp gió. Mọi người cùng nhau tiến lên!"
Nói xong, ông ta dẫn đầu lao thẳng tới chỗ Diệp Quân.