Lúc này, Diệp Quân cảm nhận được điều gì đó, hắn chợt rời khỏi Tiểu Tháp, nhìn cô gái đang đứng cách đó không xa.
Cô gái mặc trường bào trắng như tuyết, mái tóc đen búi lên, trong tay cầm một quyển cổ tịch, ăn mặc kiểu thư sinh.
Diệp Quân nhìn cô gái trước mặt, hắn cau mày, vì hắn cảm thấy hơi quen thuộc, ngay sau đó, hắn ngạc nhiên nói: “Người là nữ phu tử Đạo Môn”.
Đạo Môn!
Đạo Môn do chủ nhân bút Đại Đạo sáng lập!
Lúc trước khi hắn đến Đạo Giới đã thấy pho tượng của chủ nhân bút Đại Đạo, mà bên cạnh tượng của chủ nhân bút Đại Đạo còn có một người phụ nữ.
Chính là người trước mặt!
Nữ phu tử hỏi: “Thần ấn ở trong tay ngươi sao?”
Nghe vậy, Diệp Quân lập tức đề phòng.
Nữ phu tử mở lòng bàn tay, trong người Diệp Quân có một tia kim quang bay lên, sau đó rơi vào tay bà ấy.
Chính là thần ấn kia.
Thấy cảnh này, Diệp Quân sa sầm mặt.
Nữ phu tử nhìn thần ấn trong tay, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: “Ông ta chọn ngươi”.
Diệp Quân gật đầu.
Nữ phu tử nói: “Đi theo ta!”
Dứt lời, bà ấy xoay người rời đi.
Diệp Quân thoáng do dự, sau đó đi theo.
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã đi theo nữ phu tử tới trước một vách núi, dưới vách núi có mấy gian phòng học, rất yên tĩnh.
Nữ phu tử dẫn Diệp Quân vào một gian nhà trúc, sau đó trả thần ấn lại cho hắn.
Diệp Quân nhận lấy thần ấn, sau đó hỏi: “Người là người của Chúng Thần Điện à?”
Nữ phu tử sửa lại: “Thần Điện”.
Diệp Quân gật đầu, không nói gì.
Nữ phu tử nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi ra tay cứu bà nội của Bảo Mỹ khiến ta hơi bất ngờ.
Diệp Quân nói: “Người vẫn luôn âm thầm quan sát à?”
Nữ phu tử gật đầu.
Diệp Quân hỏi: “Nếu ta không cứu, người cũng sẽ cứu, đúng không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!