Bà cụ trầm giọng nói: “Phải đến Võ Châu”.
Diệp Quân tò mò: “Võ Châu là ở đâu?”
Bà lão giải thích: “Theo ta được biết, Võ Tông – tông môn mạnh nhất ở Võ Châu có một trận pháp dịch chuyển cổ xưa, trận pháp dịch chuyển này là do Thần Nhất để lại năm đó, thông qua trận pháp dịch chuyển sẽ có thể rời khỏi nơi này, nhưng điều kiện mở trận pháp dịch chuyển có hơi khắt khe”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Đi thử xem sao”.
Bà lão thoáng chần chừ rồi nói: “Diệp thiếu, ta xin nhiều lời một câu, đừng tuỳ ý để lộ chuyện cậu có Tổ Nguyên, dù sao cũng có câu người bình thường không có tội, nhưng người mang ngọc thì có”.
Diệp Quân cười nói: “Ta biết, phiền bà dẫn đường”.
Thực lực của hắn và Mộc Nguyên đương nhiên hơn hẳn bà cụ, nhưng hai người ra tay ở đây chắc chắn sẽ dẫn đến sức mạnh phong ấn Thần Nhất để lại. Còn bà cụ thì khác, bà là người nơi này, cho nên sử dụng sức mạnh sẽ không bị phong ấn của Thần Nhất trấn áp.
Bà cụ nói: “Được.”
Cứ thế dưới sự hướng dẫn của bà lão, ba người đi thẳng tới Võ Châu.
Trên đường đi, Diệp Quân chợt hơi tò mò: “Mộc Nguyên tiền bối, nữ phu tử kia…”
Mộc Nguyên lắc đầu: “Ta cũng không hiểu vì sao”.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nhẹ giọng nói: “Tháp gia, có người đi theo chúng ta sao?”
Tiểu Tháp hơi kinh ngạc: “Sao ngươi lại có suy nghĩ này?”
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Chỉ là cảm giác thôi, ta cũng không thể nói rõ được”.
Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Có lẽ ngươi bị người phụ nữ kia đánh đến mức hơi nhạy cảm rồi”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp đánh trống lảng: “Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?”
Nó biết tiểu chủ này rất thông minh, vì thế phải nhanh chóng đổi chủ đề mới được.
Tính toán?
Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Đi ra ngoài, có một đám người nhà họ Vương đang đợi chúng ta, trên nhà họ Vương còn có một đám nguỵ thần…”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!