Vũ trụ Quan Huyên luôn dồn hết sức để đào tạo nhóm thiên tài cùng thế hệ với Diệp Quân năm đó, không chỉ cho bọn họ tài nguyên tốt nhất mà còn có danh sư dạy dỗ. Vì thế mấy người nhóm Diệp Khải tiến bộ cực kỳ đáng sợ.
Không chỉ có vũ trụ Quan Huyên mà Chân vũ trụ cũng dồn hết tâm trí để đào tạo thế hệ trẻ.
Mà hiện tại, từ sau khi Chân vũ trụ hợp tác với vũ trụ Quan Huyên, hai vũ trụ đều tiến vào thời kỳ phát triển với tốc độ cao.
Đây là thời đại tốt nhất với sinh linh hai vũ trụ.
Dù là Chân vũ trụ hay vũ trụ Quan Huyên đều có thiên tài liên tục xuất hiện như măng mọc sau mưa.
Mà hiện tại, Tuế Nguyệt trường hà chính là nơi rèn luyện của hai vũ trụ, dù Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đã sống chung hoà bình, nhưng việc cạnh tranh giữa hai vũ trụ vẫn luôn tồn tại, đương nhiên bây giờ là cạnh tranh tích cực. Hơn nữa dưới sự dẫn dắt của Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên, hai vũ trụ đã không còn xem nhau là mục tiêu nữa.
Mục tiêu của thiên tài yêu nghiệt ở hai vũ trụ hiện tại là Tuế Nguyệt trường hà, là thời đại cũ, là Diệp Quân!
Đúng!
Mục tiêu của thiên tài yêu nghiệt ở hai vũ trụ hiện tại là Diệp Quân!
Vì Diệp Quân là người lợi hại nhất của Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên hiện tại, là đối tượng được tất cả thiên tài và yêu nghiệt theo đuổi.
Mục tiêu của Diệp Khải cũng là Diệp Quân!
Phải nói rằng từ trước đến giờ, mục tiêu của y vẫn luôn là Diệp Quân.
Lúc này, Diệp Khải dừng lại, y ngẩng đầu nhìn lên một ngọn núi tuyết phía xa, có thể nhìn thấy thấp thoáng một ngôi miếu cổ xưa trên ngọn núi tuyết.
Diệp Khải cười nói: “Sư phụ, chúng ta đến rồi”.
Một giọng nói vang lên trong đầu Diệp Khải: “Lên đi”.
Diệp Khải gật đầu, sau đó bắt đầu đi lên núi.
Trên đường đi, giọng nói kia chợt cất lời: “Nghe nói Diệp Quân đã tiến vào thời đại cũ, hơn nữa hắn còn đạt đến cảnh giới Đế Quân rồi”.
Diệp Khải gật đầu: “Con biết”.
Giọng nói kia ngập ngừng.
Diệp Khải cười nói: “Sư phụ muốn bảo con đừng đặt Diệp Quân huynh làm mục tiêu đúng không?”