Chủ nhân bút Đại Đạo trợn trắng mắt: “Bây giờ hắn là người an toàn nhất của cả vũ trụ này đấy”.
Vô Biên Chủ cười to.
Chủ nhân bút Đại Đạo ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong bầu trời, nhẹ giọng nói: “Nếu đoán không nhầm, có lẽ cô gái kia không muốn tiếp tục chờ đợi nữa”.
Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt Vô Biên Chủ dần biến mất, ông ta hỏi: “Nếu Thiên Mệnh chiến đấu với cô ta… Ai sẽ là người chiến thắng đây?”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nhạt, không đáp.
…
Tuế Nguyệt trường hà.
Một cô gái ngự kiếm di chuyển ngược dòng.
Người này chính là Từ Kính.
Sau khi Chân vũ trụ hoàn toàn ổn định trở lại, nàng ta lập tức tiến vào Tuế Nguyệt trường hà, ngược dòng Tuế Nguyệt.
Mà mục tiêu của nàng ta cũng là thời đại cũ kia.
Nàng ta không phải muốn đi tìm Diệp Quân, mà chỉ là muốn ngược dòng Tuế Nguyệt để nâng cao thực lực, dù sao thực lực của Diệp Quân bây giờ đã dần vượt qua nàng ta rồi.
Đây là chuyện không thể chấp nhận được với nàng ta.
Nàng ta vẫn thích cảm giác có thể tuỳ ý bắt nạt Diệp Quân như trước đây hơn!
Dù là chuyện kia, nàng ta cũng thích nằm ở trên, không thích nằm ở dưới.
Quyền chủ động phải nằm trong tay nàng ta!
Từ Kính nhanh chóng biến mất trong Tuế Nguyệt trường hà rộng lớn.
…
Võ Tông, thời đại cũ.
Diệp Quân vẫn còn đang tu luyện trong Tiểu Tháp, mỗi ngày ngoài tĩnh ngộ tu tâm thì hắn chỉ đọc sách, đọc những quyển thần tịch mà Thần Nhất để lại.
Những thần tịch này không chỉ có rất nhiều biện pháp tu luyện mà còn ghi chép lại một vài thuật thần thông cổ xưa, đều là thần thông và bí pháp của thời đại cũ, đặc biệt là thuật thần pháp, cực kỳ mạnh mẽ, khiến Diệp Quân không khỏi muốn thăm dò nghiên cứu, nhưng hắn không học nó.
Hắn không muốn phân tán quá nhiều sự chú ý của bản thân, đối với hắn hiện tại, tập trung tu luyện kiếm đạo mới là việc đúng đắn nhất.
Mà trong những cổ tịch Thần Nhất để là có một quyển màu đen là bí ẩn nhất, không chỉ Diệp Quân xem không hiểu chữ viết trong quyển cổ tịch này mà ngay cả Mộc Nguyên cũng không hiểu, hơn nữa thần thức cũng không thể tiến vào bên trong, rất bí ẩn.