Lúc này Thần Dã cũng bỗng nói: “Đây là thần tính của ông ta”.
Diệp Quân nhíu mày: “Thần tính?”
Thần Dã nói: “Đúng thế, sau khi đạt đến cảnh giới Thần Đạo thì có thể triệu hồi thần tính của mình, đây cũng là con át chủ bài lớn nhất của cường giả cảnh giới Thần Đạo, thần tính càng cao thì thần tính được triệu hồi càng mạnh, ngươi đừng xem thường... tượng thần này của ông ta”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn Triệu Lão, lúc này gương mặt ông ta hiện lên đầy tà khí, sát khí trong mắt như thực thể.
Lúc này ông ta đã bị đánh ra lửa.
Triệu Lão đột nhiên gầm lên làm rung chuyển cả Đạo Thị, sau đó ông ta bỗng lao về phía trước, tung ta một quyền đấm vào người Diệp Quân.
Diệp Quân ở đằng xa hiện lên tâm niệm, vô số kiếm ý vô địch bay ra từ trong cơ thể hắn, sau đó tụ thành một thanh kiếm.
Thời không Tuế Nguyệt chồng chéo.
Vừa tung ra đòn tấn công, một tiếng xé toạc sắc bén vang lên trong Đạo Thị.
Ầm!
Tia kiếm quang màu đỏ máu nổ tung từ trong Đạo Thị, lập tức nhấn chìm cả Đạo Thị, thoáng chốc cả Đạo Thị trở thành một biển máu.
Giờ phút này, cả tòa Đạo Thị đã như biển máu, hai luồng sức mạnh khủng bố liên tục bùng nổ trong biển máu, sóng cuồn cuộn mãnh liệt, cực kỳ đáng sợ.
Chẳng mấy chốc, cả hai người chiến đấu điên cuồng, sức mạnh hai người bộc phát ra làm đất trời rung chuyển không ngừng.
Cứ như vậy, hai người chiến đấu gần một canh giờ, cuối cùng bị một đòn quyền mang bùng nổ tách ra, cả biển máu bị rung chuyển, bắn lên cao gần ngàn trượng, cùng lúc đó hai người lại xuất hiện ở giữa sân.
Diệp Quân đứng cầm kiếm, quanh người tỏa ra kiếm ý mạnh mẽ và sức mạnh huyết mạch.
Phía đối diện, Triệu Lão đang hết sức chăm chú nhìn theo hắn, sau lưng Triệu Lão, bức tượng thần cũng tỏa ra khí tức mạnh mẽ khủng bố giống vậy, khí tức đó từng đợt từng đợt chấn động bốn phía, cực kỳ đáng sợ.
Vẻ mặt Triệu Lão cực kỳ u ám, ông ta không ngờ, sức mạnh huyết mạch của thanh niên trước mắt lại khủng khiếp tới vậy, có thể chống lại sức mạnh của tượng thần.
Quá yêu nghiệt!
Giờ này phút này, trong lòng Triệu Lão hơi hối hận, vì ông ta hiểu rõ, người trẻ lại có chiến lực khủng khiếp thế này, tuyệt đối không phải người bình thường, chắc chắn sau lưng có một thế lực cực kỳ khủng bố. Dù vậy, giờ ông ta đã không còn đường lui, đã là kẻ địch thì chỉ có thể dùng toàn lực, nhổ cỏ tận gốc.
Nghĩ tới đây, Triệu Lão trút bỏ những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, ông ta lại nhìn Diệp Quân, không nhiều lời, ý niệm khẽ động, bức tượng thần sau lưng ông ta đột nhiên gầm lên giận dữ, ngay sau đó đấm mạnh về phía Diệp Quân.
Ầm!
Cú đấm này vừa tung ra, trời đất run sợ, khí tức vỡ tung tức khắc tạo ra âm thanh đáng sợ, như sét đánh giữa sân.
Ở phía xa, Diệp Quân thấy cú đấm lao tới, mặt không