Nói đến đây lão ta đứng lên: “Xem ra ta phải đích thân đi một chuyến rồi”.
Đích thân đi một chuyến.
Nghe Bắc Tề Vương nói vậy, trong lòng Thần Dã thầm thở dài.
Ông ta biết, khu vực Cổ Hoang không quá để ý đến chút lợi ích của Đạo Thị, nhưng khu vực Cổ Hoang chắc chắn sẽ không bỏ qua cho truyền thừa Thần Nhất trên người Diệp Quân.
Truyền thừa Thần Nhất!
Không chỉ có khu vực Cổ Hoang, e là Trấn tộc và nhà họ Thần đều có suy nghĩ đó.
Đối với người tu luyện mà nói, ghi chép của Thần Nhất có cám dỗ quá lớn.
Dứt lời, Bắc Tề Vương tiến lên phía trước một bước, biến mất cùng Bắc Phong, lão ta biết rất rõ, nếu muốn lấy được cuốn sách cổ của Thần Nhất, thì phải càng nhanh càng tốt. Bởi vì các yêu vương, Trấn tộc và nhà họ Thần có khả năng cũng sắp ra tay.
Trong điện, Thần Dã khẽ lắc đầu, thật ra ông ta vẫn muốn khuyên nhủ, nhưng ông ta biết, vị yêu vương trước mắt này sẽ không nghe theo lời khuyên của ông ta.
Bởi vì ông ta chẳng là gì trong mắt đối phương, nếu ông ta lên tiếng khuyên nhủ, e rằng không những không được cảm ơn, mà có khi còn gặp nguy hiểm.
Thần Dã lại lắc đầu, sau đó xoay người rời đi.
. . .
Nhà họ Thần.
Hôm nay, một ông lão rời khỏi nhà họ Thần cùng với một cô gái trẻ tuổi.
Ông lão mặc áo choàng đen, râu tóc bạc trắng, cô gái bên cạnh ông ta mặc một bộ váy trắng như tuyết, cực kỳ tao nhã.
Cô gái đột nhiên nói: “Đại trưởng lão, ông nói xem liệu Diệp Quân có đưa cuốn sách cổ kia cho chúng ta không?”
Ông lão bình tĩnh nói: “Không đâu”.
Cô gái nhìn về phía ông lão, ông lão lại nói: “Không sao cả, chúng ta có thể cướp”.
Cô gái yên lặng.
Ông lão ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, sắc mặt không chút cảm xúc: “Người nào có thực lực thì sẽ có được đồ vật trong thiên hạ”.
Cô gái đột nhiên hỏi: “Đại trưởng lão, tại sao lúc đầu Thần Nhất lại rời khỏi nhà họ Thần?”
Sắc mặt ông lão đột nhiên trở nên khó coi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!