Cho dù vậy, ông ta vẫn không đỡ nổi một kiếm này.
Uỳnh!
Trong mọi ánh mắt kinh ngạc, Thần Trạch bay vèo ra ngoài, thân thể dần dần nứt vỡ.
Một kiếm đã phá!
Nữ yêu vương còn lại rơi vào hoang mang.
Nhát kiếm đập vỡ thân xác Thần Trạch, mà linh hồn ông ta cũng nhòe đi khi dừng lại.
Bị một kiếm sát hại trong nháy mắt!
Nữ yêu vương nhìn mà đầu óc trống rỗng.
Cái này có phần mạnh quá đà rồi đấy.
Thần Trạch tuy chưa chết hẳn nhưng cũng đang vô cùng khó tin, nhìn vào kiếm Thanh Huyên: “Nó...”
Diệp Quân nhắm mắt lại.
Sức mạnh!
Khi thanh kiếm hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt, hắn lại có cảm giác vô địch.
Nhưng hắn cũng lý trí biết rằng đây là sức mạnh thuộc về kiếm và thời không đặc biệt, không liên quan đến hắn.
Nhưng cảm giác này thật là đã, rất dễ dàng bị lạc lối.
Hắn không nghĩ nhiều nữa mà mở mắt nhìn Thần Trạch, biến mất trước khi ông ta kịp mở miệng.
Xoẹt.
Thần Trạch bị xóa sổ trong nháy mắt.
Nhẫn bị Diệp Quân lấy đi.
Nữ yêu vương bên kia trợn trừng mắt: “Ngươi thật sự muốn liều chết với khu vực Cổ Hoang?!"
"Ngu xuẩn!"
Sở phu nhân âm thầm mỉa mai: “Đã đến nước này rồi mà còn phun ra mấy lời vô tri, đúng là con ả không não! Thanh niên kia rõ ràng không sợ khu vực Cổ Hoang, ả lại còn dùng nó để uy hiếp... Ngu không tả nổi”.
Diệp Quân nhìn nữ yêu vương rồi biến mất tại chỗ.
Xoẹt!
Một thanh kiếm lao về phía bà ta.
Nữ yêu vương hoảng sợ, không dám nghênh đón trực tiếp mà liên tục lùi về sau.
Roẹt!
Diệp Quân thấy chém hụt thì cau mày, nói với bà ta: “Không đánh à?"
Nếu bà ta không chịu đánh thì hắn cũng bó tay.
Bởi xét về tốc độ thì hắn không bằng đối phương.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!