Diệp Quân nhất thời hơi bất mãn: “Sao ông không nhắc nhở ta trước?”
Trí Sư hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ ngươi không biết?”
Diệp Quân cạn lời, làm sao ta biết được.
Trí Sư nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó nói: “Không ngờ cô ta lại không giết ngươi”.
Diệp Quân hơi thắc mắc: “Ông nói thế là sao?”
Trí Sư trầm giọng nói: “Cô ta rất ghét người bên ngoài, đặc biệt là Thần Nhất…”
Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ: “Tại sao?”
Trí Sư trầm giọng nói: “Sao ngươi không biết gì cả vậy? Thần Nhất không nói gì với ngươi à?”
Diệp Quân cạn lời, sao Thần Nhất lại nói mấy chuyện linh tinh này với hắn được?
Trí Sư chần chừ một lúc rồi nói: “Thanh Đại thích tỷ tỷ của cô ta”.
Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Đây chẳng phải là chuyện rất bình thường à?”
Trí Sư nhìn Diệp Quân: “Sao thằng nhóc nhà ngươi lại ngây thơ thế?
Lúc này, Diệp Quân lấy lại tinh thần: “Mẹ kiếp, ý ông là thích kiểu kia á?”
Trí Sư gật đầu.
Diệp Quân cảm thấy cả người tê dại.
Không ngờ Thanh Đại lại… thích con gái?
Trí Sư trầm giọng nói: “Năm đó tỷ tỷ cô ta thành thân với Thần Nhất, chuyện này mang đến đả kích vô cùng lớn với cô ta…”
Diệp Quân hơi đau đầu, chuyện quái quỷ gì thế này.
Trí Sư lại nói: “Ta cho rằng ngươi đều biết…”
Diệp Quân xua tay: “Tiền bối, đừng nói những chuyện linh tinh này nữa. Ta có cách gì cứu Nhược tỷ không? Chính là cách không hợp pháp ấy?”
Trí Sư im lặng nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nói: “Ta đang nghiêm túc”.
Trí Sư trầm giọng nói: “Có hai cách, cách thứ nhất là mạnh đến mức khiến tộc nhân phá lệ giống Thần Nhất”.
Diệp Quân gật đầu: “Nói cách thứ hai đi”.
Bây giờ hắn vẫn chưa muốn đánh nhau với tộc Tiên Linh.
Trí Sư nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Cách thứ hai là lấy được Tiên Linh Lệnh”.
Diệp Quân cau mày: “Tiên Linh Lệnh?”
Trí Sư gật đầu: “Đúng thế, Tiên Linh Lệnh này do tộc Tiên Linh chúng ta tạo ra để thưởng cho tộc nhân, có nó sẽ có thể nói ra một yêu cầu với tộc Tiên Lệnh”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiên Linh Lệnh có thể khiến tộc Tiên Linh thay đổi Tiên Linh Pháp không?”
Trí Sư lắc đầu: “Không thể”.
Diệp Quân nhất thời sa sầm mặt.
Trí Sư lại nói: “Dù không thể thay đổi Tiên Linh Pháp, nhưng lại có thể cứu Nhược Mệnh, chỉ cần ngươi cầm Tiên Linh Lệnh nói ra yêu cầu này, kết hợp với mạng lưới quan hệ của ta. Có lẽ muốn tộc ta thả Nhược Mệnh ra là không thành vấn đề, dẫu sao đối với tộc Tiên Linh, Nhược Mệnh cũng chỉ là một người ngoài không quan trọng mà thôi”.
Diệp Quân nhìn về phía Trí Sư: “Thật ra dù không có Tiên Linh Lệnh, ông vẫn có thể dựa vào quan hệ của mình để cứu Nhược tỷ đúng không?”
Hắn có thể cảm nhận được địa vị của ông lão trước mắt ở tộc Tiên Linh là không hề thấp.
Trí Sư gật đầu: “Ta có thể cứu con bé, nhưng con bé hoàn toàn không cho ta cứu”.
Diệp Quân im lặng.
Đúng thế, dù không tiếp xúc nhiều với Nhược Mệnh, nhưng hắn biết tính cách của Nhuọc tỷ này rất bướng bỉnh.
Trí Sư nhìn Diệp Quân: “Nếu là ngươi, chắc chắn con bé sẽ không từ chối. Cho nên ngươi đi lấy Tiên Linh Lệnh, ta sử dụng nó, như thế chúng ta sẽ có thể để con bé thoát khỏi đó”.
Diệp Quân gật đầu: “Phải làm thế nào mới lấy được Tiên Linh Lệnh?”
Trí Sư đáp: “Có hai cách, một là người có cống hiến nhất định với tộc Tiên Linh, thứ hai là đứng đầu trong tộc Tiên Linh. Cứ mười năm tộc Tiên Linh chúng ta sẽ có một lần thi đấu nội bộ, người đứng đầu không chỉ có thể lấy được một Tổ Mạch còn có thể có được Tiên Linh Lệnh”.