Tư Pháp Linh Quân im lặng không nói gì.
Đúng là mặc dù năm đó Thần Nhất đánh bại mọi người nhưng rất nhiều người trong tộc Tiên Linh vẫn không phục.
Tư Pháp Linh Quân thở dài: “Lão Trí, ta biết ông muốn thay đổi mọi thứ nhưng ông cũng nên biết rõ là rất khó”.
Trí Sư bình tĩnh nói: “Ta biết là rất khó nhưng vẫn phải làm, ta không thể tiếp tục nhìn tộc Tiên Linh cứ tự cao tự đại mãi thế được”.
Tư Pháp Linh Quân trầm giọng nói: “Ông cảm nhận được gì rồi sao?”
Trí Sư gật đầu: “Nguy cơ”.
Tư Pháp Linh Quân nhíu mày: “Nguy cơ?”
Trí Sư khẽ gật đầu, ông ta xòe lòng bàn tay ra, ngón tay tạo thành một dấu tay kỳ dị, không lâu sau các ngôi sao lơ lửng trên bầu trời thành Tiên Linh bắt đầu chậm rãi xoay tròn, một lúc sau từng năng lượng bí ẩn xuất bây giờ trong lòng bàn tay Trí Sư.
Trí Sư nhìn những năng lượng bí ẩn trong lòng bàn tay đó, khẽ nói: “Nguy cơ, không biết nguy cơ đến từ đâu, ta từng thử rất nhiều cách nhưng vẫn không cảm nhận được đầu nguồn của nó…”
Nghe thế vẻ mặt Tư Pháp Linh Quân trở nên nghiêm trọng: “Ông chắc chứ?”
Trí Sư hơi bất mãn: “Ông nghĩ ta cần phải đùa với ông chuyện đó sao?”
Tư Pháp Linh Quân trầm giọng nói: “Đã thông báo với tộc trưởng chưa?”
Trí Sư lắc đầu: “Tộc trưởng đang ở rừng sâu Thần Hư, không liên lạc được”.
Tư Pháp Linh Quân hơi ngờ vực khó hiểu: “Ngay cả ông cũng không thể cảm nhận được nguồn gốc của nguy cơ này hả?”
Trí Sư gật đầu: “Nguy cơ chưa rõ, sự tồn tại không rõ ràng…”
Vừa nói, ánh mắt ông ta hiện lên vẻ lo lắng.
Trí Sư nhìn về phía xa: “Cho dù thế nào, chúng ta cũng phải cẩn thận đối đãi, thanh niên trước mặt này có lẽ sẽ có thể làm cho người trong tộc chúng ta tỉnh táo. Hơn nữa, hắn tham gia nội chiến cũng có lợi chứ không có hại với chúng ta, nếu hắn thắng sẽ có thể khiến chúng ta tỉnh táo lại, nếu hắn thua sẽ làm người trong tộc chúng ta hổ thẹn và có tự tin hơn… Như thế nào cũng tốt cho chúng ta”.
Tư Pháp Linh Quân khẽ gật đầu: “Vậy thì để hắn tham gia cuộc thi nội bộ đi”.
Trí Sư nói: “Để ta sắp xếp”.
Tư Pháp Linh Quân xoay người rời đi, nhưng lúc này như nghĩ đến điều gì, ông ta bỗng nói: “Thần Nhất… đã binh giải thật rồi sao?”
Trí Sư gật đầu: “Trước đây ta cũng nghĩ ông ta sẽ để lại đường lui, nhưng giờ xem ra ta vẫn xem thường ông ta rồi. Ông ta… thật sự đã chọn cách biến mất khỏi thế gian này”.
Nói đến đây ánh mắt ông ta lại lóe lên vẻ phức tạp.
Một người mạnh như thế lại tự mình kết thúc.
Quả thật quá đáng tiếc.
Trí Sư khẽ nói: “Hình như Thánh Nữ đi gặp ông ta lần cuối…”
Thánh Nữ!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!