Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Thanh Tri đã tới bên cạnh Diệp Quân.
Diệp Quân đang ngồi khoanh chân trên đỉnh núi chậm rãi mở mắt, lọt vào mắt hắn là chân trời trắng sáng.
Diệp Quân chậm rãi quay sang nhìn Thanh Tri, hôm nay Thanh Tri mặc một chiếc váy dài màu trắng, trông điềm tĩnh tao nhã lại thông minh, xinh đẹp như tranh vẽ.
Thanh Tri cười nói: “Ta dẫn ngươi đến sân đấu võ”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Hai người cùng rời đi.
Một lúc sau, hai người tới một mảnh tinh không, trong đây có một đấu trường rộng lớn, vô cùng hùng vĩ.
Lúc này, hàng trăm ngàn người tộc Tiên Linh đã tụ tập tại đây.
Khi Diệp Quân và Thanh Tri đến, hàng trăm ngàn con mắt đổ dồn vào Diệp Quân.
Vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm.
Diệp Quân không hề quan tâm, chậm rãi đi tới sân đấu võ.
Lúc này, Thanh Tri nói: “Đối thủ của ngươi là Thánh Tử - Thanh Võ”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Thanh Tri cô nương, xin hãy dừng bước”.
Hắn phát hiện, rất nhiều người của tộc Tiên Linh đang nhìn Thanh Tri với ánh mắt không mấy thiện cảm.
Thanh Tri đang định lên tiếng thì Diệp Quân đã nói tiếp: “Dù sao cô cũng là người tộc Tiên Linh, sau này vẫn phải tiếp tục sống ở đây”
Thanh Tri trầm mặc.
Diệp Quân mỉm cười: “Cho dù sau này ta là bạn hay là thù với tộc Tiên Linh thì chúng ta vẫn luôn là bạn”.
Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên sân thi đấu.
Thanh Tri nhìn theo Diệp Quân với ánh mắt phức tạp.
Lúc này, người tộc Tiên Linh cùng hô lớn: “Thanh Võ!”
Thanh Võ!
Hàng trăm ngàn người hô lớn như tiếng sấm vang vọng cả vũ trụ tinh không.
Trên sân đấu, Thanh Võ chậm rãi mở mắt, y liếc nhìn Diệp Quân, ánh mắt hai người chạm nhau, đây là lần đầu tiên hai người họ gặp nhau.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn: “Trí Sư”.
Vừa dứt lời, Trí Sư xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Trí Sư: “Nếu ta thắng, tộc Tiên Linh sẽ dỡ bỏ hạn chế với Nhược tỷ phải không?”
Trí Sư gật đầu: “Đúng vậy”.
Diệp Quân hỏi tiếp: “Sẽ không lật lọng phải không?”
Trí Sư lắc đầu: “Chắc chắn!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Vậy thì được”.
Cường giả cảnh giới tám phần thần tính!
Luồng khí tức này vừa xuất hiện, đám người tộc Tiên Linh đang xem trận đấu lại trở nên phấn khích.
Khuôn mặt Diệp Quân không chút cảm xúc, trong mắt cũng không một gợn sóng.
Thanh Võ ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, đang định ra tay thì sắc mặt chợt thay đổi, ngay sau đó, một thanh kiếm chém về phía y mà không hề báo trước.
Thanh Võ vô cùng kinh ngạc, tay phải nắm chặt lại.