Họ biết sức mạnh của Diệp Quân vốn không đáng sợ như vậy, nhưng khi hắn cầm thanh kiếm kia thì là một chuyện khác.
Nó giúp đề cao sức mạnh của hắn đến mức đáng sợ.
Mà cảnh giới của Diệp Quân là gì?
Tổ Cảnh.
Một Tổ Cảnh cầm thanh kiếm đó đã có thể giết cường giả tám phần tính, vậy nếu nó thuộc về các cường giả tám phần tính như họ thì sao?
Không dám tưởng tượng!
Có ai lại không động lòng?
Bỗng, Trí Sư như cảm nhận được gì mà nhíu mày, nhanh chóng bấm ngón tay. Tinh tú trên bầu trời Tiên Linh Thần Thành chậm rãi xoay vần, tỏa ra năng lượng bí ẩn.
Một hồi sau, đồng tử Trí Sư rụt lại: “Sao có thể...”
Tư Pháp Linh Quân hỏi: “Sao vậy?"
Sắc mặt Trí Sư xấu xí vô cùng: “Cảm giác nguy hiểm trước kia càng mãnh liệt hơn...”
Tư Pháp Linh Quân nhíu mày: “Có liên quan đến Diệp Quân?"
Trí Sư hạ giọng: “Có lẽ”.
Ánh mắt Tư Pháp Linh Quân lạnh đi: “Xem ra thật sự không thể để hắn sống”.
Trí Sư nhìn về chân trời với ánh mắt lo âu nặng nề.
...
Thần Tri giới.
"Cái gì?!"
Lâu Đắc Nguyệt bật dậy hỏi ông lão trước mặt: “Ông nói tộc Tiên Linh đang đuổi giết Diệp công tử?"
Ông lão vội gật đầu: “Đúng vậy”.
Lâu Đắc Nguyệt nhíu mày: “Vì sao?"
Ông lão kể lại một năm một mười.
Lâu Đắc Nguyệt nghe xong thì giận dữ quát: “Tộc Tiên Linh đúng là đồ ngu!"
Ông lão khom lưng, không dám lên tiếng.
Lâu Đắc Nguyệt: “Trong đầu mấy tên trưởng lão kia là óc heo hay gì? Người như thế không lo làm quen thì thôi, lại còn đối đầu... Bọn chúng đều ngu như vậy à?"
Ông lão do dự: “Tình báo của chúng ta nói đại trưởng lão bọn họ muốn có thanh kiếm của Diệp công tử...”
"Ngu!"
Lâu Đắc Nguyệt giận tím mặt: “Ta còn muốn có cái tháp của hắn đây này, sao ta không đi cướp đi?!"
Ông lão không dám nói gì thêm.
Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Bọn chúng đúng là óc bã đậu mà”.
Ông lão: “Bọn họ đã bắt đầu đuổi giết Diệp công tử…”
Lâu Đắc Nguyệt lại toan mở miệng mắng chửi, nhưng nghĩ đến điều gì mà cau mày, sau đó nói: “Lệnh cho lão Bạch và lão Thanh lập tức đến thời đại cổ, âm thầm bảo vệ Diệp công tử”.
Ông lão nhìn sang đầy nghi ngờ, đừng nói tiểu thư nhà mình vừa mắt vị Diệp công tử này rồi đấy?
Ông ta lưỡng lự một hồi, lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu thư, tộc Thần Tri chúng ta không cho phép kết hôn với người ngoài...”
Lâu Đắc Nguyệt quay phắt sang.
Làm ông ta giật mình.
Lâu Đắc Nguyệt thì thầm: “Kết hôn à... Ông nhắc ta mới nhớ”.
Ông lão: “...”