Vô Biên Chủ nốc một ngụm từ chai rượu chát cầm trong tay: “Thiên phú cậu ta vốn đã cao, lại có nhiều tài nguyên, còn biết nỗ lực như vậy, tốc độ trưởng thành thế này hoàn toàn hợp lý”.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Ông nghĩ cậu ta về sau có thay đổi không?"
Vô Biên Chủ im lặng: “Tạm thời không biết”.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Một khi đã có sức mạnh vô địch thì rất khó để tiếp tục quan tâm đến chúng sinh, như chúng ta bây giờ vậy, liệu có ai còn có hứng thú với một con kiến?"
Vô Biên Chủ lại uống rượu: “Cậu ta là do ông lựa chọn, đã vậy thì hãy tin cậu ta đi. Dù sao ta nghĩ nếu cậu ta không muốn làm thì trên đời không có ai làm được”.
Chủ nhân bút Đại Đạo thở dài.
Đúng là vậy.
Nếu Diệp Quân không muốn thì ai có thể làm chuyện này?
Mấy vị đại lão chống lưng cho hắn để mắt đến những chuyện này là vì có hắn, bằng không bọn họ sẽ không thèm liếc nhìn một cái.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn về nơi xa: “Vậy thì mỏi mắt mong chờ thôi”.
Vô Biên Chủ bỗng hỏi: “Ý đồ của người phụ nữ kia là gì?"
Chủ nhân bút Đại Đạo chỉ im lặng không đáp.
...
Nơi nào đó trong tinh không, Diệp Quân dừng bước, nói với cô gái đứng cách đó không xa: “Cô đừng làm gì xằng bậy”.
…
Người phụ nữ trước mắt không phải ai khác mà chính là Tông chủ Tư Phàm Tịnh của Quá Khứ Tông.
Diệp Quân hơi nghi ngờ, vì sao người phụ nữ này lại đến tìm hắn?
Chẳng lẽ là lại muốn đánh hắn một trận?
Chắc đối phương không nhàm chán đến mức đó đâu nhỉ?
Tư Phàm Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói một lời.
Diệp Quân bị cô ta nhìn như thế thì cảm thấy hơi sợ hãi.
Tư Phàm Tịnh đột nhiên nói: “Mẹ ngươi đang xây dựng một trạm không gian vũ trụ, ngươi có biết chuyện đó không?”
Diệp Quân nhìn Tư Phàm Tịnh, sau đó nói: “Vừa mới biết”.
Tư Phàm Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi biết việc này có ý nghĩa gì không?”
Diệp Quân gật đầu: “Kéo gần nền văn minh giữa các vũ trụ”.
Tư Phàm Tịnh nói: “Kéo gần nền văn minh vũ trụ, cũng sẽ kéo gần Vũ Trụ Kiếp”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!