Y nhìn theo, gật đầu: “Được”.
Y vung tay lên, thả ra một thứ sức mạnh bí ẩn bao trùm cả hai, rồi nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò và nghi hoặc.
Hắn chỉ gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện, đưa đến trước mặt y.
Người bí ẩn có một giây sững sờ.
Diệp Quân quan sát y, tuy đề phòng nhưng cũng hiểu được đạo lý không vào hang cọp thì sao bắt được cọp con.
Người bí ẩn vươn hai ngón tay ra, muốn chạm vào kiếm Thanh Huyên nhưng rụt lại, hỏi Diệp Quân: “Ta được phép chứ?"
Hắn gật đầu.
Y mới đặt tay lên thân kiếm, truyền vào một thứ sức mạnh bí ẩn. Kiếm run lên, hất ngón tay y ra.
Người bí ẩn ngạc nhiên vô cùng, bèn hỏi: “Kiếm này do ai tạo?"
Diệp Quân chỉ vào mình.
Người bí ẩn lắc đầu: “Không thể nào”.
Diệp Quân đen mặt nói: “Ý là người nhà ta làm”.
Người bí ẩn im lặng hồi lâu mới nói: “Nếu thanh kiếm này là báu vật quý giá nhất của ngươi, truyền thừa ký ức của ta quả thật không sánh bằng”.
Y nhìn hắn với ánh mắt phức tạp: “Tiểu hữu đúng là không hề tầm thường đấy”.
Diệp Quân ôm quyền: “Tiền bối, vãn bối lấy kiếm này ra không có ý đồ gì khác, chỉ muốn kết thiện duyên mà thôi. Tuy ta hiện còn nhỏ yếu, không đủ để tiền bối đặt vào mắt, nhưng vãn bối tin rằng chỉ cần nỗ lực, không lâu sau là có thể đỡ đần giúp tiền bối”.
Người bí ẩn im lặng.
Y đương nhiên nhận ra người này muốn gì.
Rõ ràng là muốn cướp trắng đồ chứ còn gì nữa!
Bèn không khỏi dở khóc dở cười.
Đúng là muốn dùng tay không bắt hổ, không để mình bị thiệt thòi.
Nhưng nếu đổi góc độ suy nghĩ, thì thanh niên này về sau tuyệt đối sẽ bất phàm, cớ gì mà không kết thiện duyên ngay lúc này?
Nghĩ vậy, người bí ẩn mỉm cười, vươn tay đẩy một chiếc nhẫn sang cho Diệp Quân: “Trong này có một con hình nộm thuật giáp được tạo thành từ chất liệu đặc biệt, cường giả Độc Khai Nhất Đạo cũng khó mà thương tổn nó, có thể giúp tiểu hữu bây giờ”.
Diệp Quân mừng rơn, vội nhận lấy: “Đa tạ tiền bối”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!