Người đàn ông mang đao gật đầu: “Cũng có thể là cấp hai, ta cũng không rõ, nhưng người này chỉ có cảnh giới Thần Đạo, dù có chỗ dựa cũng không đáng để bận tâm”.
Dứt lời, gã ta nhìn về phía cuối chân trời xa xa.
Nền văn minh Quân Lâm?
Đương nhiên gã ta không dám gây hấn, càng không dám gây hấn với nền văn minh Tu La.
Còn thiếu niên kiếm tu kia…
Lần này vừa là cướp đi báo vật cũng vừa là trút giận.
Bị nền văn minh Quân Lâm bắt nạt, gã ta có thể chịu, dù sao thực lực cũng không bằng người ta, nhưng gã ta không chịu được việc bị thiếu niên kiếm tu kia sỉ nhục.
Cao thủ ở bên cạnh người đàn ông mang đao trầm giọng hỏi: “Thiếu chủ, bây giờ người đó đang ở đâu?”
Người đàn ông nhìn về phía biển mây vô cùng vô tận kia với ánh mắt lạnh lùng: “Ở sâu trong biển mây đó”.
Cao thủ kia hỏi: “Ra tay ngay bây giờ luôn sao?”
Nhưng người đàn ông mang đao lại lắc đầu: “Cứ đợi đã”.
Cao thủ kia hơi khó hiểu.
Người đàn ông bình tĩnh nói: “Nhạc Lão sắp đến rồi”.
Nghe thấy thế, sắc mặt mấy cao thủ sau lưng đều thay đổi.
Người đàn ông nhìn về phía biển mây xa xa, sau đó gã ta chậm rãi nhắm mắt lại.
Gã ta không bị ngốc, đương nhiên biết thiếu niên kiếm tu đó không đơn giản, nếu không sao đối phương dám đến nơi này với thực lực cảnh giới Thần Đạo được? Hơn nữa còn nhận được sự tán thành của người bí ẩn kia.
Vì thế để tránh có sơ sót, gã ta còn gọi một cao thủ cảnh giới mười phần thần tính, mục đích là vì giết chết thiếu niên kiếm tu kia, không cho đối phương bất cứ cơ hội trở mình nào.
Làm việc gì cũng thế, hoặc là không làm, nếu làm thì phải dứt khoát một chút, không thể để lại tai hoạ về sau.
Gã ta vẫn hiểu đạo lý này.
…
Trong Tiểu Tháp, Diệp Quân vẫn còn chiến đấu với hình nộm kia, lúc này trên người hắn lại xuất hiện rất nhiều vết đao, vết đao liên tục chảy ra từ trong cơ thể hắn, không lâu sau đó hắn lại trở thành một người máu.
Nhưng hắn càng đánh lại càng hưng phấn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!