Hai người đều không muốn sở hữu những thứ kia, chẳng mấy chốc đã đi thật xa.
Khiến Sậu Nguyên thở dài trong lòng.
Ông ta nhận ra vị Diệp thiếu này cái gì cũng tốt, chỉ là thích làm ra vẻ.
Mặt mũi thật sự quan trọng tới vậy à?
Đồng thời, ông ta cũng tò mò không biết Diệp thiếu học cái tính này từ ai, mà đôi khi ra vẻ tới mức ông ta thấy tê cả da đầu.
Trên đường đi, Chu Phạn mở miệng hỏi: “Ta mạn phép hỏi một câu, Diệp công tử chủ tu kiếm thuật sao?"
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
Chu Phạn lại hỏi: “Vậy ngươi có biết Tâm Học Kiếm Tông không?"
Diệp Quân lắc đầu: “Chưa nghe bao giờ”.
Chu Phạn cười cười: “Nếu có nhu cầu, công tử có thể ghé một chuyến”.
Diệp Quân ngạc nhiên hỏi lại: “Bọn họ có gì đặc biệt lắm sao?"
Chu Phạn gật đầu: “Họ là một tông môn kiếm tu chủ tu Tâm học rồi dung nhập vào kiếm, có rất nhiều cường giả kiếm tu cao cấp. Nếu Diệp công tử chưa từng thấy học phái như họ thì nên đi xem, chắc chắn sẽ được mở mang tầm mắt”.
Diệp Quân tỏ vẻ hứng thú: “Bọn họ ở đâu?"
Hắn rất muốn được chạm mặt với kiếm tu cao cấp ở vũ trụ khác, tốt nhất là có thể giao lưu học hỏi một phen.
Chu Phạn cười đáp: “Ta có thể dẫn ngươi đi”.
Diệp Quân ngẩn ra, méo miệng cười: “Làm vậy... không tốt lắm đâu hả?"
Chu Phạn hỏi ngược: “Có gì không tốt?"
Diệp Quân: “Chủ yếu là sợ làm phiền cô nương”.
Chu Phạn cười: “Chuyện nhỏ mà thôi”.
Diệp Quân đáp lễ: “Vậy được”.
Trong lúc trò chuyện, họ đã đi đến một sơn cốc nọ. Nhìn vào sâu bên trong, chỉ thấy ở nơi tận cùng là ba cái mặt nạ quỷ bằng đồng, bên trên là một cây cổ thụ vàng óng xa xưa vươn thẳng đến trời cao, che khuất bầu trời như một tán dù khổng lồ.
Nhưng nó chỉ còn trơ trọi thân cây mục rữa khô héo.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!