Cô ta chỉ lấy ra một cây mía, nói: “Ta ăn xong khúc mía này rồi đánh chết ngươi”.
Diệp Thanh Thanh rút kiếm: “Ăn con mẹ ngươi!"
Kiếm vung theo lời nói.
Xoẹt!
Thiên địa vỡ ra.
Vào khoảnh khắc Diệp Thanh Thanh vừa rút kiếm, đồng tử Cơ Tiểu Kiếm co rụt lại, vội vàng giơ đao ngăn cản.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan. Cơ Tiểu Kiếm bị đánh bay đi xa vạn trượng, khi vừa dừng lại thì ý đao trong tay đã tan thành tro bụi.
Những người khác kinh hãi.
Đây là ai?
Sao lại mạnh đến vậy?
Các cường giả Đại Chu thì đi từ giật mình sang mừng rỡ như điên khi cuối cùng cũng thấy được hy vọng.
Đạo Quân và Từ Thiên cũng kích động như lữ khách sa mạc nhìn thấy dòng sông.
Họ vốn đã chìm trong tuyệt vọng, chấp nhận chờ chết hoặc đầu hàng khi khí vận Đại Chu hoàn toàn bị phá vỡ, linh hồn thủy tổ cũng bị hủy diệt, thế thì còn đánh đấm gì nữa?
Nếu có thể đầu hàng mà giữ mạng, có lẽ họ cũng sẵn lòng.
Nhưng sự xuất hiện bất ngờ của người phụ nữ váy đen kia đã dấy lên lại hy vọng.
Đạo Quân phấn khích đến run cả giọng: “Người chống lưng cho Diệp công tử xuất hiện rồi”.
Từ Thiên gật đầu: “Cuối cùng cũng đến”.
Bằng không ông ta đã chuẩn bị tinh thần bỏ chạy rồi.
Tất cả là vì người phụ nữ kia quá mức yêu nghiệt, dám Phật Tổ hiển linh cũng không phải đối thủ chứ đừng nói ông ta.
Nguyên Tương đứng kế chợt hỏi: “Chỉ vừa mở miệng đã thêm tỉ năm khí vận cho Đại Chu ta... Nhà họ Diệp này...”
Sắc mặt Đạo Quân và Từ Thiên đọng lại. Giờ phút này họ mới bừng tỉnh nhận ra người phụ nữ đến từ gia tộc này chỉ cần mở miệng là có thể gia tăng tỉ năm khí vận khi Đại Chu đã cạn kiệt.
Điều này nghĩa là gì?
Nghĩa là nhà họ Diệp hoàn toàn có năng lực nâng đỡ cho một văn minh vũ trụ cấp bốn!
Bọn họ nhìn nhau với ánh mắt hoảng sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!