Sau khi hai người đó đi, Chu Phạn nói: “Huynh tin họ sao?”
Diệp Quân cười nói: “Không tin”. Chu Phạn nói: “Vậy…”
Diệp Quân mỉm cười: “Dĩ nhiên không thể tin tưởng nhau khi mới gặp lần đầu, tin tưởng thì phải dần dần kiểm chứng, họ đi theo ta chẳng qua là có ý đồ về lợi ích, mà ta cũng cần vài người giúp đỡ, chúng ta xem như ai cũng được lợi”.
Chu Phạn gật đầu: “À phải rồi, có một việc phải nói với huynh, ta đã liên lạc với vũ trụ Quan Huyên rồi”.
Diệp Quân sửng sốt.
Chu Phạn nhìn Diệp Quân, chỉ cười không nói gì.
Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Liên hệ với ai?”, Chu Phạn cười ẩn ý: “Huynh đoán xem”.
Diệp Quân mỉm cười không nói gì.
Chu Phạn mỉm cười: “Dĩ nhiên là liên hệ với Tiểu Ái cô nương, nếu không còn có thể có ai?”
Tiểu Ái?
Diệp Quân thở phào.
Chu Phạn lại nói: “Cô ấy muốn xây một trận pháp dịch chuyển từ vũ trụ Quan Huyên đến chỗ này, cần bọn ta giúp đỡ, ta đã cử người đi kết nối với cô ấy rồi…”
Diệp Quân nắm tay Chu Phạn, khẽ nói: “Tại sao lại muốn liên hệ với vũ trụ Quan Huyên?”
Chu Phạn mỉm cười: “Chẳng phải huynh muốn thống nhất cả vũ trụ, lập ra một trật tự hoàn toàn mới sao?”
Diệp Quân gật đầu.
Chu Phạn khẽ nói: “Ta muốn giúp huynh”.
Diệp Quân cảm thấy có một dòng nước ấm chảy qua, hắn kéo Chu Phạn vào lòng, sau đó nói: “Đại Chu…”
Chu Phạn lắc đầu: “Đây không chỉ vì huynh mà cũng vì Đại Chu. Ta biết không bao lâu nữa, vũ trụ Quan Huyên sẽ phát triển đến mức Đại Chu theo không kịp, đến lúc đó nếu Đại Chu ta gia nhập đã muộn rồi. Gia nhập càng sớm càng có nhiều lợi ích”.
Diệp Quân bật cười.
Hai tay Chu Phạn nhẹ nhàng ôm lấy eo Diệp Quân, khẽ nói: “Có lẽ không lâu nữa huynh sẽ trưởng thành đến mức ta cũng không chạm đến được…”
Diệp Quân lặng thinh.
Con đường võ đạo đúng thật là con đường của sự cô đơn.
Một đường đi đến đây hắn đi rất nhanh, người bên cạnh quả thật cũng ngày càng ít.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!