Sở dĩ Diệp Quân không tin tưởng Tức Mặc Lan chủ yếu là vì đối phương quá nhiệt tình.
Vì hắn chỉ tiếp xúc với đối phương một hai lần, thế nhưng đối phương lại thể hiện có sự yêu thích với mình.
Diệp Quân nghĩ đây là điều vô nghĩa.
Hắn không nghĩ mình có sức hấp dẫn lớn đến thế, có thể khiến một người phụ nữ yêu mình trong thời gian ngắn, càng không nghĩ đối phó với cô ta về mặt tình cảm.
Sở dĩ hắn không vạch trần đối phương là vì hắn nghĩ chuyện này không cần làm lớn đến đó.
Đối phương đứng về phía mình không phải là vì tình, tất nhiên là vì lợi ích, nếu đã là vì lợi ích, nói dễ nghe một chút tức là hai bên thành đồng minh với nhau, thân thiện hợp tác với nhau, nói khó nghe một chút là lợi dụng lẫn nhau để có được những gì họ cần.
Dĩ nhiên cuối cùng lợi dụng lẫn nhau hay là đồng minh phụ thuộc vào đối phương.
Diệp Quân không suy nghĩ nữa, hắn quay đầu lại nhìn về phía phố Đạo, sau đó xoay người đi về phía bậc thềm đá.
Đến Trọng Thiên thứ tư.
Mặc dù người ở Trọng Thiên thứ tư hơi khó nhằn nhưng hắn vẫn muốn tranh thủ thời gian, nếu có thể được đối phương giúp thì hắn sẽ có thêm phần thắng.
Phải tìm thêm vài người giúp nữa.
Diệp Quân vừa bước Trọng Thiên thứ tư, một giọng nói vang lên trong đầu hắn: “Diệp công tử”.
Diệp Quân sửng sốt: “Lệ Hàn?”
Hắn vừa dứt lời, một hư ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
Người đến chính là Lệ Hàn.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên, sao tên này lại đến đây? Hắn vừa định hỏi thì Lệ Hàn bỗng nói: “Không tiện nói chuyện ở đây, chúng ta vào tháp đi”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Nói rồi hắn dẫn Lệ Hàn vào Tiểu Tháp.
Sau khi vào Tiểu Tháp, Lệ Hàn trầm giọng nói: “Ngươi đã biết rồi chứ?”
Diệp Quân: “Ý ngươi là chuyện Đạo Đế đó đến giết ta à?”
Lệ Hàn gật đầu.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta vừa mới biết”.
Lệ Hàn trầm giọng nói: “Có lẽ ngươi không biết rõ về Đạo Đế này, người này là nhân vật vô địch ở thời đại Chiêu Võ, cũng là cường giả đạt đến trên cảnh giới Khai Đạo duy nhất của thời đại Chiêu Võ. Hơn nữa, ta nhận được tin lần này ông ta không đến một mình, mà còn gọi thêm một vài cường giả bí ẩn, mấy người này đều có thân phận, ngay cả ta cũng không thể tra được”.
Diệp Quân cười nói: “Lệ Hàn, hình như ngươi cũng là người của Ác Đạo Điện”.
Lệ Hàn nhíu mày: “Sao ngươi lại như thế chứ? Ta xem ngươi là huynh đệ sống chết có nhau mà ngươi lại nói với ta như vậy, đúng là chẳng thú vị”.
Diệp Quân cảm thấy cạn lời, mẹ nó chứ, ta và ngươi trở thành huynh đệ sống chết có nhau từ bao giờ?
Lệ Hàn bỗng nói: “Ngươi định thế nào?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Đi một bước, xem tình hình một bước”.
Lệ Hàn nhíu mày: “Chỉ thế thôi à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!