Sau khi Diệp Quân nuốt chửng các ác hồn dưới lòng đất đó, huyết mạch phong ma của hắn đã đạt đến mức độ rất đáng sợ, ngay cả cường giả cảnh giới Diệt Đạo cũng có thể bị ảnh hưởng.
Thiên Kình cũng không nghĩ nhiều vì kiếm của Diệp Quân đã chém đến trước mặt ông ta, lần này ông ta không đối đầu trực diện mà liên tục lui về phía sau.
Còn Diệp Quân vẫn muốn tiếp tục đuổi theo, nhưng vào lúc này trên người hắn lại toát ra một luồng sáng vàng cố gắng áp chế huyết mạch phong ma của hắn.
Diệp Quân dừng lại, nhíu chặt mày, tay phải hắn nắm chặt ý kiếm trong tay như đang giãy giụa.
Thấy thế Thiên Kình thầm thở phào, xem ra sự tồn tại bí ẩn trong người cậu Diệp có thể trấn áp được cậu Diệp.
Ngay lúc này Diệp Quân bỗng ngẩng đầu tức giận gào lên.
Ầm!
Vô số tia sáng vàng bị phá vỡ.
Sau đó Diệp Quân kéo Tiểu Tháp ra khỏi cơ thể mình, Tiểu Tháp hoảng hốt: “Khốn kiếp, ngươi định làm gì? Ta là tháp gia của ngươi đấy! Ta đi theo nhà ngươi ba đời, ngươi…”
Nó vừa dứt lời, Diệp Quân chém mạnh một nhát…
Vèo!
Tiểu Tháp bị nhát kiếm của Diệp Quân chém văng ra xa cả vạn trượng, nó vẫn chưa dừng lại thì Diệp Quân lại lao đến trước mặt nó, sau đó vô số kiếm quang chém mạnh về phía nó…
“Tên khốn này!”
Tiểu Tháp vừa chạy vừa hét lên: “Ngươi tỉnh táo lại đi! Ta là Tháp gia của ngươi này”.
Diệp Quân phớt lờ nó, vẫn đuổi theo nó rồi chém.
Thấy thế cả người Thiên Kình ở cách đó không xa cứng đờ.
Cậu Diệp này mất kiểm soát rồi.
Làm sao đây?
Lúc này, Diệp Quân ở phía xa chém hồi lâu đột nhiên dừng lại, thấy thế Tiểu Tháp thở phào nhẹ nhõm: “Ngươi, ngươi tỉnh táo lại rồi à?”
Diệp Quân bỗng rút kiếm Thanh Huyên ra.
“Ôi chết tiệt!”
Tiểu Tháp hoảng sợ nhảy lên, sợ hãi nói: “Con mẹ nó, ngươi điên thật hay giả vờ đấy? Còn đổi kiếm? Khốn kiếp, ngươi đừng qua đây…”
Nói rồi nó xoay người bỏ chạy.
Diệp Quân cầm kiếm đuổi theo Tháp gia.
Lúc này Tiểu Tháp không dám đối đầu, ý kiếm của Diệp Quân vẫn khó làm nó bị thương nhưng kiếm Thanh Huyên thì khác, kiếm Thanh Huyên có thể phá vỡ phòng vệ của nó.
Nếu bị Diệp Quân chém chết ở đây thì cũng oan quá.
Ngay lúc này Thiên Kình ở cách đó không xa bỗng nói: “Cậu Diệp, cậu bình tĩnh lại đi…”
Nghe Thiên Kình nói thế, Diệp Quân bỗng quay phắt lại, ngay sau đó hắn biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi chỗ đó.
Thiên Kình biến sắc vội vung quyền ra.
Vù!
Thiên Kình bị văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại, cả cánh tay phải của ông ta nổ tung…
Thiên Kình ngây người.
Sau khi đổi kiếm, uy lực lại mạnh đến thế?
Lúc này Diệp Quân lại biến mất khỏi đó.
Thấy thế sắc mặt Diệp Quân thay đổi: “Mẹ kiếp…”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!