Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

 Xa xa, Phục Võ chậm rãi ngẩng đầu nhìn Tư Oánh, khi nhìn thấy con ấn kia, người bà ta như bị điện giật.  

 

Bên trong con ấn ấy có một hồn phách yếu ớt.  

 

Nhìn thấy hồn phách yếu ớt đó, người Phục Võ bắt đầu run lên. Thấy thế, Diệp Quân và Nhất Niệm nhìn nhau, hai người đều hơi bất ngờ, đương nhiên họ có thể đoán được hồn phách mờ nhạt đó là ai. Thì ra khi xưa vị Thiên Hành Chủ này không quá quyết tuyệt!  

 

Vậy bà ta có ý gì?  

 

Không chỉ Diệp Quân và Nhất Niệm khó hiểu mà những cường giả nền văn minh Thiên Hành có mặt cũng ngơ ngác.  

 

Thiên Hành Chủ Tư Oánh đang làm cái quái gì vậy?  

 

Tư Oánh nhìn Phục Võ, cười khẽ: “Ta cứ tưởng ngươi vô tình vô nghĩa, ích kỷ tự lợi, không ngờ ngươi không vô tình vô nghĩa, chỉ là ngươi chưa bao giờ coi chúng ta là tỷ muội thôi”.  

 

Nói rồi bà ta xòe tay ra, con ấn chầm chậm bay tới trước mặt Phục Võ, Phục Võ nhìn con ấn, tay không tự chủ được run lên. Dần dần Tư Oánh không còn nhìn Phục Võ đang run rẩy nữa mà ngẩng đầu nhìn thần cảnh Thiên Hành đã bị phá nát, nhẹ nhàng nói: “Sư phụ, xin lỗi người, con không quản lý được nền văn minh Thiên Hành”.  

 

Bùm!  

 

Linh hồn bà ta chợt bốc cháy.  

 

Tự tìm cái chết!  

 

Không vào đá luân hồi!  

 

Tất cả con dân nền văn minh Thiên Hành đều bị sốc.  

 

Đúng lúc này, Nhất Niệm ở đằng xa đột nhiên đá lên tổ thạch luân hồi, sốt ruột nói: “Mau cứu họ đi!”  

 

“Á!”  

 

Tổ thạch luân hồi hoàn hồn, vội vàng phóng ra một luồng sức mạnh bí ẩn, giữ Tư Oánh đã gần như bị thiêu rụi lại.  

 

Tổ thạch luân hồi run rẩy nói: “May quá, may quá, con dân này suýt nữa thì không còn lại gì”.  

 

Nghe vậy, Nhất Niệm cũng thở phào nhẹ nhõm, dường như nghĩ tới điều gì, cô ta ngẩng đầu nhìn Phục Võ cách đó không xa, lúc này cơ thể bà ta đã trở nên ngày càng mờ ảo.  

 

Nhất Niệm lại đá tổ thạch luân hồi: “Còn bà ấy nữa”.  

 

Tổ thạch luân hồi trầm giọng: “Ta không làm gì được với người dân này hết, bởi vì bà ấy đã bóp nát quả hạch rồi”.  

 

Đúng lúc này, cây sinh mệnh Thiên Hành đằng xa đột nhiên rung lên, phóng ra sức mạnh sinh mệnh. Chẳng mấy chốc, thời không trước mặt Phục Võ rung lên, một lát sau, mảnh vỡ quả hạch bị bà ta bóp vỡ lúc trước hợp lại với nhau rồi ngưng tụ lại từng chút.  

 

Chẳng bao lâu, quả hạch của Phục Võ đã được cây sinh mệnh Thiên Hành ngưng tụ lại. Quả hạch đó từ từ bay tới trước mặt Phục Võ.  

 

Phục Võ nhìn quả hạch lắc đầu.  

 

Cây sinh mệnh Thiên Hành nói: “Người dân Phục Võ, ngươi nhìn kỹ linh hồn trong con ấn này đi”.  

Nghe vậy, Phục Võ lại nhìn linh hồn đó, bà ta phát hiện trong bụng linh hồn ấy có một quả hạch. Phục Võ sửng sốt, vội nhìn cây sinh mệnh Thiên Hành với vẻ mặt đầy nghi hoặc.  

 

Cây sinh mệnh Thiên Hành khẽ thở dài: “Năm xưa khi hắn sắp ra đi, Tư Oánh đã cứu hắn… Ta cũng vừa mới biết chuyện này. Bởi vì năm xưa Tư Oánh từng đến tìm ta cầu xin một quả hạch thuần khiết, khi đó ta không hiểu bà ấy xin quả hạch thuần khiết làm gì. Nhìn thấy linh hồn này ta mới hiểu, thì ra bà ấy xin cho người đàn ông ngoại tộc này. Một là để cứu hắn, hai là muốn hắn trở thành một thành viên của nền văn minh Thiên Hành chúng ta, như vậy bà ấy sẽ không vi phạm thần pháp, mà hai người lại có thể quang minh chính đại ở bên nhau…”  

 

Phục Võ ngỡ ngàng, sau đó run rẩy nói: “Vì sao… bà ấy… không nói với ta sớm hơn?”  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận