Diệp Quân gật đầu, hắn vỗ vai Phương Ngự: “Ta hiểu”.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Hắn chỉ vừa xoay người đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Thấy cảnh này, Phương Ngự lập tức tỏ vẻ ngạc nhiên, đây là công pháp gì vậy?
Lúc này, Thạch thống lĩnh kia dẫn một vài Chấp Pháp Vệ lao ra ngoài, khi phát hiện đã không thấy Diệp Quân đâu, ông ta sững sờ, sau đó, ông ta nhìn Phương Ngự ở cách đó không xa: “Dương Quân kia đâu?”
Phương Ngự lắc đầu: “Không biết”.
Đương nhiên hắn ta biết Diệp Quân đã đi tới điện Chấp Pháp để khiếu nại, nhưng hắn ta không muốn bán đứng Diệp Quân.
Thạch thống lĩnh híp mắt lại: “Bắt lấy hắn ta”.
Vừa nói xong, mấy Quan Huyên Vệ xông về phía Phương Ngự.
Phương Ngự kinh ngạc: “Các người làm gì đấy, ta cũng đâu có làm trái quy tắc, các người...”
Nhưng cuối cùng hắn ta cũng không phản kháng.
Đây là Quan Huyên Vệ đấy!
Nếu phản kháng, đối phương đổ bừa một cái tội, lúc đó không chỉ hắn ta mà cả Phương tộc của hắn ta cũng sẽ gặp phải họa diệt tộc.
Sau khi bắt Phương Ngự, sắc mặt Thạch thống lĩnh rất u ám: “Chắc là hắn ta đến điện Chấp Pháp để khiếu nại rồi... Đi thôi”.
Dứt lời, ông ta dẫn một vài cao thủ xoay người rời đi.
...
Điện Chấp Pháp.
Điện Chấp Pháp đương nhiên là chuyên hành pháp, có quyền lực rất lớn, có quyền giám sát và hành pháp với các bộ phận lớn.
Diệp Quân nhanh chóng đến trước điện Chấp Pháp, bên cạnh điện có một cái trống khổng lồ, đây là quy định lúc trước, được gọi là: Trống Chiêu Tuyết.
Nếu có oan khuất gì thì có thể gõ trống.
Diệp Quân nhìn điện Chấp Pháp nguy nga này, hắn đi tới trước trống, sau đó cầm lấy chùy gõ mạnh một cái.
Tùng...
Một tiếng trống lớn vang vọng trong không gian.
Hành động của Diệp Quân lập tức thu hút vô số ánh nhìn, người qua đường trên phố phía xa đều quay đầu nhìn hắn bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Lúc này trong điện Chấp Pháp có một ông lão mặc áo choàng đen bước ra, ông lão nhìn Diệp Quân: “Đi theo ta”.
Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.
Diệp Quân đi theo ông ta.
Diệp Quân nhanh chóng đi tới thiên điện cùng ông lão áo đen, ông lão ngồi trên ghế đầu nhìn về phía Diệp Quân, thấy Diệp Quân không thèm hành lễ thì nhíu mày: “Kiện cái gì?”
Diệp Quân đáp: “Kiện Thạch thống lĩnh Quan Huyên Vệ thiên vị và gian lận!”
Kiện Quan Huyên Vệ?
Ông lão áo đen sửng sốt, sau đó nói: “Ngươi chắc chứ?”
Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn”.
Ông lão áo đen nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi nói rõ xem”.
Diệp Quân gật đầu, kể lại những chuyện đã trải qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!