Sắc mặt mọi người đột nhiên thay đổi, sau đó trở nên tức giận, vậy mà lại dám coi thường Kiếm Chủ Nhân Gian?
Cách đó không xa, một người phụ nữ chậm rãi bước đến, người phụ nữ này mặc áo bào đơn giản, trong tay cầm thanh kiếm chưa tuốt vỏ.
Người đến chính là Việt Kỳ - tông chủ Kiếm Tông.
Nhìn thấy người đến, sắc mặt mọi người trở nên kỳ lạ.
Diệp Quân liếc nhìn tông chủ Kiếm Tông trước mặt, trong mắt đầy vẻ tò mò.
Việt Kỳ chậm rãi đi đến trước mặt Thác Bạt Tiêu, bà ấy nhìn chằm chằm Thác Bạt Tiêu nói: “Có cần ta gọi tên nhóc Diệp Huyên ra đây không?”
Với bà ấy mà nói, dù cậu thiếu niên đó có lớn bao nhiêu đi chăng nữa, trong tâm trí bà ấy, vĩnh viễn chỉ là thiếu niên hào nhoáng năm đó.
Thằng nhóc Diệp Huyên!
Nghe thấy tên này, sắc mặt Diệp Quân lập tức thay đổi: “Tháp gia, vị này là?”
Tiểu Tháp nói: “Là sư phụ của cha ngươi năm đó”.
Diệp Quân: “...”
Nghe Việt Kỳ nói vậy, sắc mặt Thác Bạt Tiêu đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi: “Việt tông chủ, đây chỉ là chuyện nhỏ, xin hãy nể mặt nhà họ Thác Bạt ta một lần”.
Việt Kỳ trừng mắt nhìn ông ta: "Không!"
Thác Bạt Tiêu: “...”
Việt Kỳ nghiêng đầu nhìn ông lão Kiếm Tông bên cạnh: “Lập tức trục xuất toàn bộ người nhà họ Thác Bạt ra khỏi Kiếm Tông”.
Quy tắc là quy tắc, không ai được phép phá vỡ.
Sở dĩ bà ấy không muốn ở lại tổng viện là vì ở đó, tất cả đều phải xem cách đối nhân xử thế, bà ấy không ngờ rằng, sau khi đi đến Thanh Châu, mọi chuyện vẫn như vậy, cũng chính vì thế nên ban đầu bà ấy mới cầm kiếm giết đến thành Quan Huyên, đe dọa những thế gia tông môn đó.
Vũ trụ này từ lâu đã rất tệ hại, vì những thứ gọi là đối nhân xử thế đó.
Bà ấy không muốn thế giới mà Diệp Huyên từng xây dựng lại trở nên tệ hại như vậy!
Nhưng dù là bà ấy, cũng không thể thay đổi được tổng viện của thư viện, bà ấy chỉ có thể lựa chọn rời khỏi tổng viện, nơi thị phi đó.
Sau khi nghe Việt Kỳ nói vậy, trong sân bỗng xuất hiện vài cường giả Kiếm Tông.
Thẳng tay đuổi người!
Người nhà họ Thác Bạt tuy rất tức giận nhưng không dám phản kháng….
Chẳng mấy chốc, người nhà họ Thác Bạt đã bị đuổi đi.
Trong sân, đám cường giả nhìn Việt Kỳ, trong mắt ẩn chứa vẻ kiêng dè, đương nhiên, cũng có kính phục.
Việt tông chủ này trước giờ vẫn luôn mạnh mẽ vang dội!
Cách đó không xa, trên mặt Diệp Quân hiện lên nụ cười: "Vị Việt tiền bối này thật tốt, nếu trong thư viện có nhiều người như vậy...”
Nói xong, hắn khẽ thở dài.
Khi đối nhân xử thế trở thành tiêu chuẩn trên thế giới, công bằng chính trự trở thành kẻ khác loài.
Tiểu Tháp bỗng nhiên nói: “Cốt lõi của vấn đề vẫn là bản thân ngươi, nếu ngươi ngay thẳng, thì người dưới cũng ngay thẳng, ngươi phải làm gương”.
Diệp Quân gật đầu.
Lúc này, Việt Kỳ đột nhiên nói: “Tiếp tục cuộc tỷ võ”.
Nói xong, bà ấy xoay người bước sang một bên.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!