Nhất định có điều mờ ám!
Chính hắn cũng cảm thấy có điều mờ ám!
Khi người xung quanh nhìn thấy hắn tiếp tục rút được giấy trắng, vẻ mặt dần trở nên kỳ quái, tên này là con ông cháu cha à?
Mọi người đều liếc nhìn Việt Kỳ.
Việt Kỳ nhìn Diệp Quân: “Bước sang bên cạnh”.
Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Tông chủ, ơ...”
Việt Kỳ bình tĩnh nói: “Không có gì mờ ám cả, bước sang bên cạnh đi”.
Diệp Quân lắc đầu cười: "Được thôi!"
Nói xong, hắn bước sang một bên.
An Mộc Cẩn và Phó Cát bước lên đài tỷ võ, An Mộc Cẩn nhìn Phó Cát, cười nói: “Ngươi khiến mọi người ngạc nhiên đấy”.
Phó Cát không nói gì, chỉ nắm chặt kiếm trong tay.
An Mộc Cẩn cười nói: "Đến đi!"
Phó Cát gật đầu: "Mong chỉ bảo”.
Vừa dứt lời trong nháy mắt, y đột nhiên hóa thành luồng kiếm quang biến mất tại chỗ.
Cách đó không xa, hai mắt An Mộc Cẩn híp lại, đồng thời, kiếm trong tay rút ra khỏi vỏ.
Ầm!
Bỗng chốc, hai luồng kiếm quang vỡ tan, cả hai đồng thời lui về sau, trong quá trình lui về, kiếm trong tay An Mộc Cẩn đột nhiên bay ra ngoài.
Thuật ngự kiếm!
Xa xa, sắc mặt Phó Cát không chút thay đổi, y lùi chân phải về sau, ổn định cơ thể, vung kiếm chém xuống.
Ầm.
Kiếm của An Mộc Cẩn bị đánh bay, trong khoảnh khắc bị đánh bay đó, chỉ thấy Phó Cát trở nên hư ảo, phút chốc, mấy luồng kiếm quang chia ra nhiều góc độ tấn công An Mộc Cẩn, góc độ cực kỳ xảo quyệt, tốc độ cũng cực nhanh.
Sắc mặt An Mộc Cẩn hơi thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, không kịp nghĩ gì nhiều, y đặt hai ngón tay phải vào nhau, một luồng kiếm quang từ trong cơ thể bộc phát ra, chặn hết toàn bộ luồng kiếm quang bên ngoài.
Lúc này, chỉ thấy Phó Cát hóa thành tàn ảnh biến mất tại chỗ, trong tức khắc, một nhát kiếm hung hăng chém tới chỗ An Mộc Cẩn.
Ầm!
Kiếm quang vỡ tan, ngay lập tức An Mộc Cẩn bị đánh bay ra ngoài, ngay khi y lui đến ranh giới võ đài, Phó Cát tiếp tục biến mất ngay tại chỗ. Ở xa xa, An Mộc Cẩn chợt ngẩng đầu lên, ngay sau đó, y chắp hai tay, giữa chân mày, một luồng kiếm quang như thác nước đột nhiên bắn ra.
Kiếm kỹ!
Bụp!
Kiếm kỹ này đã đẩy lui Phó Cát.
Sau khi hòa hoãn, An Mộc Cẩn hít một hơi thật sâu, sau đó chân phải giẫm xuống đất, cả người bay lên không trung, dang tay sang hai bên, trong cơ thể, kiếm ý mạnh mẽ như thủy triều xông ra ngoài.
Vù vù!
Có tiếng kiếm vang khắp trời đất .
Chỉ thấy An Mộc Cẩn đột nhiên biến thành một luồng kiếm quang tựa như sao băng lao thẳng về phía Phó Cát bên dưới.
Kiếm kỹ!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!