Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Ngay khi sức mạnh của hai người tiếp xúc với nhau, một làn sóng xung kích đáng sợ bỗng nổ tung, làn sóng xung kích đáng sợ này lập tức lan rộng ra đến cả trăm vạn trượng.  

 

 

Cả Thanh Châu đều chấn động.  

 

Cũng may Thanh Châu là nơi sinh ra của Kiếm Chủ Nhân Gian nên thời không ở đây đã được tổng viện thư viện gia cố, nếu không với thực lực của hai người này cũng đủ để dễ dàng hủy diệt thời không Thanh Châu.  

 

Nhưng dù vậy, thực lực của hai người vẫn ảnh hưởng không nhỏ đến Thanh Châu, rất nhiều người Thanh Châu sợ hãi nhìn về phía Kiếm Tông, xảy ra chuyện gì vậy?  

 

Kiếm Tông!  

 

Sau khi đối đầu với cú đấm của Bác Thiên Đạo, Trữ Giáp lùi về sau gần cả ngàn trượng, sau khi dừng lại sắc mặt ông ta trở nên nghiêm trọng.  

 

Bác Thiên Đạo lạnh lùng nhìn Trữ Giáp, sau đó nhìn ‘Tông Võ’: “Còn có người mạnh hơn không? Gọi ra đây, ha ha…”  

 

‘Tông Võ’ nhìn Trữ Giáp, ông ta lắc đầu: “Ta không giết được người này”.  

 

‘Tông Võ’ gằn giọng nói: “Vậy thì gọi người, gọi thuộc hạ của ngươi đến đi”.  

 

Trữ Giáp im lặng không nói.  

  Advertisement

‘Tông Võ’ nhìn Trữ Giáp: “Không cược thì đừng cược, muốn cược thì phải cược tất cả”.  

 

Trữ Giáp không do dự nữa, lấy một lệnh bài ra: “Người đâu đến đây”.  

 

Đến đây!  

 

Thời không xung quanh lập tức rung chuyển dữ dội.  

 

Diệp Quan Chỉ nhìn chằm chằm Trữ Giáp, sắc mặt sa sầm: “Quan Huyên Vệ là vũ khí chung, không phải quân đội riêng của ông, sao ông dám lấy của công làm của riêng hả?”  

 

Trữ Giáp bình tĩnh nói: “Diệp các viên, với tính cách của cô, nếu không phải năm đó được viện trưởng đồng ý thì cô đã không đến được vị trí bây giờ, bởi vì cô quả thật quá cứng nhắc và rập khuôn”.  

 

Mặc dù năm đó tài năng của ông ta rất tốt, nhưng sở dĩ ông ta đi được nhanh như vậy là vì ông ta ủng hộ đúng người.  

 

Ở một nơi như thư viện, không biết có bao nhiêu người thèm muốn một vị trí thống lĩnh Quan Huyên Vệ của ông ta, sở dĩ ông ta có thể làm được điều này không phải là vì năng lực của ông ta quá xuất sắc, có biết bao nhiêu người xuất chúng đấy thôi. Sở dĩ ông ta có thể lên được vị trí này là vì có những người đứng sau ủng hộ ông ta.  

 

Mà điều này cần phải trả giá.  

 

Trữ Giáp muốn tiến thêm một bước thì chỉ có thể dựa vào họ, bây giờ họ chính là một thể lợi ích chung.  

 

Bác Thiên Đạo nhìn Diệp Quan Chỉ, cười nói: “Cô nương, đến lúc này rồi thì Quan Huyên Pháp và chế độ gì đó đều là hư không thôi, chỉ có sức mạnh mới là thật”.  

 

Ánh mắt Diệp Quan Chỉ lóe lên tia phức tạp: “Ta chỉ không ngờ họ có thể giẫm đạp lên Quan Huyên Pháp không kiêng dè như vậy”.  

 

Bác Thiên Đạo cười nói: “Quan Huyền Pháp rất nhiều ý hay, nhưng với rất nhiều người có quyền có thế thì đây dùng để ràng buộc người bên dưới, lúc này cô chỉ có thể nói chuyện với họ bằng nắm đấm, những cái khác vô dụng rồi”.   

 

Diệp Quan Chỉ im lặng.  

 

Rắc!  

 

Lúc này thời không xung quanh bỗng nứt ra, sau đó hàng trăm cường giả Quan Huyên Vệ đỉnh cấp đồng loạt bước ra.  

 

Những Quan Huyên Vệ này đều đến từ tổng viện thư viện, cho dù là thực lực hay trang bị đều là những thứ hàng đầu.  

 

Hơn nữa họ còn đại diện cho thư viện Quan Huyên.  

 

Ra tay với họ tức là tuyên chiến với Quan Huyên Vệ.  

 

Thân phận chính phủ được xác nhận.  

 

Sau khi mấy Quan Huyên Vệ xuất hiện, lúc này các đệ tử Kiếm Tông đó đều đã không phân biệt được ai là kẻ phản diện.  

 

Diệp Quan Chỉ nhìn chằm chằm vào các Quan Huyên Vệ xuất hiện đó, sắc mặt sa sầm, tất nhiên cô ấy thất vọng nhiều hơn, những người này đều được thư viện chuyên tâm đào tạo, mà bây giờ họ đã trở thành vũ khí riêng của vài người nào đó.  

 

‘Tông Võ’ bỗng nhìn Diệp Quân: “Giết hắn trước”.  

 

Cốt lõi của sự việc này là cuộc thi Vạn Châu, chỉ cần giết người trước mặt này, thư viện sẽ không có bằng chứng nào để chứng minh họ giở trò mờ ám, đến lúc đó không có bất kỳ bằng chứng nào thì họ có thể thành công.  

 

Trữ Giáp nhìn Diệp Quân: “Giết”.  

Vừa dứt lời, các Quan Huyên Vệ đó định ra tay, lúc này Diệp Quan Chỉ bỗng nói: “Quan Huyên Vệ không có lệnh của nội các thì không thể tự ý ra tay được”.  

 

 

Cô ấy vẫn muốn cứu vãn tình hình một chút.  

 

 

Các Quan Huyên Vệ đó nhìn Diệp Quan Chỉ, hơi do dự.  

 

 

Trữ Giáp không cảm xúc nói: “Hôm nay ai không ra tay thì không còn là huynh đệ của Trữ Giáp ta nữa”.  

 

 

Nghe Trữ Giáp nói thế, sắc mặt các Quan Huyên Vệ đó thay đổi, họ không còn do dự nữa, đều lao đến chỗ Diệp Quân.  

 

 

Ngay lúc này một tiếng kiếm vang lên từ bầu trời phía xa.  

 

 

“Hỗn láo!”   

Nhấn Mở Bình Luận