Tông Võ hùng hổ chỉ vào Diệp Quân: “Hôm nay ta sẽ giết tên này, cho dù là Kiếm Tông cũng đừng mong giữ được”.
Diệp Vũ đã nghe Chu Vũ kể hết tiền căn hậu quả trước khi đến đây.
Nên không thèm nói gì nữa mà phóng một tấm kiếm lệnh lên cao.
Uỳnh!
Nó hóa thành kiếm quang biến mất ở xa.
Diệp Vũ ngoái lại nói với các cường giả sau lưng: “Đệ tử Kiếm Tông nghe lệnh, kẻ nào dám manh động, giết chết không luận tội”.
Giết chết không luận tội!
Cô ấy vừa dứt lời, các kiếm tu đã thả ra kiếm thế và kiếm ý hùng hậu dâng tràn như thủy triều.
Trữ Giáp và các yêu thú thấy vậy thì đanh mặt lại.
Bọn chúng chiếm ưu thế về số lượng, nhưng nếu thật sự phải đánh nhau thì khó mà nói được trước dàn kiếm tu hung hãn này.
Mỗi người đều được tuyển chọn kỹ lưỡng, mà Kiếm Tông lại là đối tượng đào tạo trọng điểm của vũ trụ Quan Huyên, cho dù có thẳng thì cũng sẽ gặp rất nhiều phiền toái.
Ai bảo Kiếm Tông có nhiều vị tay to mặt lớn làm chi.
Mấy người đó mà điên lên chạy tới báo thù thì Viện trưởng thư viện cũng chưa chắc cản được, lại còn có những người sống từ thời của Kiếm Chủ Nhân Gian, Viện trưởng bây giờ gặp còn phải cúi đầu chào cô.
Đã vậy, chỗ dựa lớn nhất của Kiếm Tông chính là Viện trưởng.
Cảm thấy có chút khó nhằn, Trữ Giáp và các yêu thú đồng loạt nhìn Tông Võ.
Chỉ thấy mặt gã khó coi vô cùng. Không ngờ gã đã gọi ba yêu tộc tới rồi mà Diệp Vũ không hề sợ, ngược lại còn càng hăng máu hơn.
Một lũ khùng!
Tông Võ hít vào một hơi thật sâu: “Đại Kiếm Đế, chúng ta không có thù oán gì với nhà họ Diệp của cô, cô thật sự muốn vì một kẻ ngoại lai mà liều mạng với chúng ta à?"
"Ngươi đang uy hiếp đấy thôi”.
Không làm gì được Kiếm Tông, chẳng lẽ cũng không làm gì được nhà họ Diệp các ngươi?
Diệp Vũ chỉ nói: “Giỏi thì đi diệt cả họ nhà ta xem”.
Sắc mặt Tông Võ trở nên dữ tợn: “Ngươi thật sự định làm vậy vì một kẻ không quan hệ máu mủ?"
Diệp Vũ lắc đầu: “Kiếm Tông không hành sự vô lý. Việc gì cũng có đúng sai, nếu thật sự là lỗi của hắn thì không cần thư viện ra mặt, chính Kiếm Tông chúng ta sẽ không khoan nhượng. Nhưng hắn không sai, hắn bị thiệt thòi trong tỉ thí vạn châu, nếu chúng ta để mặc cho hắn bị hà hiếp thì còn mặt mũi nào đi gặp Viện trưởng và Kiếm Chủ Nhân Gian?"
Tông Võ không nói gì, nhưng ánh mắt đã trở nên lạnh như băng.
Diệp Vũ: “Đúng là đúng, sai là sai. Đệ tử Kiếm Tông hôm nay thà tử trận chứ không lùi bước!"
Các kiếm tu đứng sau nghe vậy thì đồng loạt bước tới, thả kiếm thế kiếm ý ra khiến cường giả Quan Huyên Vệ lùi bước, trấn áp bầy yêu thú.
Tông Võ bật cười: “Ngươi nói đúng sai, vậy ta cho ngươi biết. Ngoại các ra lệnh chúng ta đến bắt hắn, chúng ta chỉ thay mặt Tổng viện thư viện Quan Huyên làm việc thì sai chỗ nào?"
Diệp Vũ nói ngay: “Lệnh của Ngoại các có vấn đề”.
"Diệp Vũ!"
Tông Võ gầm lên: “Ta đã cho ngươi mặt mũi rồi đấy!"
Diệp Vũ khinh thường: “Ai cần ngươi cho? Ngay cả tộc trưởng cũng không có tư cách nói vậy với ta”.
Cô ấy tung người lên, hóa thành kiếm quang biến mất.
U u!
Kiếm minh vang lên, kiếm quang lao về phía Tông Võ làm gã biến sắc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!