Nếu cô ấy sinh con thì Viện trưởng thư viện Quan Huyên đời sau rất có thể mang một nửa dòng máu tộc Thiên Long.
Thử hỏi ai dám đụng đến tộc này?
Ai dám làm càn trước mặt họ?
Cho dù là thủ phu Lý Bán Tri của Nội các cũng phải nể mặt tộc Thiên Long bảy phần, Nạp Lan các chủ cũng nhường nhịn ba phần. Vì vậy nên tộc Thiên Long trở thành gia tộc phát triển nhanh nhất vũ trụ Quan Huyên khi được ưu tiên hưởng vô số tài nguyên và giúp đỡ, hoàn toàn xếp trên các gia tộc khác.
Diệp Vũ thấy đối phương là ai thì sầm mặt: “Tộc trưởng Ngao Thành, ông nhất quyết phải...”
Ngao Thành ngắt lời cô ấy: “Đại Kiếm Đế, tộc Thiên Long chúng ta hôm nay muốn giết tên này, Kiếm Tông của ngươi có bản lĩnh thì đồ sát chúng ta xem”.
Sắc mặt Diệp Vũ trở nên xấu xí hẳn.
Việt Kỳ thì quay sang nhìn Tông Võ: “Ngươi là người tộc Thiên Long?"
"Ha ha!"
Gã điên cuồng bật cười: “Bây giờ Việt tông chủ mới nhìn ra à? Ta cho bà biết, tộc Thiên Long sẽ không bỏ qua cho tên này, ai dám cản đường thì chúng ta giết kẻ đó. Có bất kỳ hậu quả gì, chúng ta sẽ gánh hết. Giết!"
Nghe Tông Võ ra lệnh, các cường giả tộc Thiên Long và Quan Huyên Vệ không còn kiêng kỵ nữa, đồng loạt nhào về phía Diệp Quân.
Trước đó còn rén chân rén tay, nhưng bây giờ tộc Thiên Long đã đứng ra đảm bảo thì thần chắn giết thần, phật cản giết phật, không phải sợ nữa.
Việt Kỳ lộ vẻ dữ tợn. Vốn không sợ tộc Thiên Long, bà ta bước tới hòng liều chết. Nào ngờ Diệp Quân vẫn luôn im lặng bỗng đi tới, nhắm mắt thì thầm: “Tịnh tông chủ, chúng ta kết thúc đánh cược tại đây”.
U u u!
Tiếng kiếm minh vang vọng chân trời, một thanh kiếm rơi xuống ngay tầm tay hắn.
Thanh Huyền!
Diệp Quân vừa cầm lấy nó, tu vi và dung mạo đã khôi phục lại bình thường.
Bốn bề im lặng như một nấm mồ.
Diệp Quân ư?
Các Quan Huyên Vệ, cường giả yêu tộc đang lao tới vội vã thắng gấp. Ai nấy hoảng sợ giương mắt nhìn thanh niên kia, đầu óc trống rỗng.
Ngay cả Việt Kỳ, Diệp Vũ và những người khác cũng khó mà tin được.
Đây là Diệp Quân?
Là Viện trưởng?
Tất cả hóa đá.
Trên cột đá gần đó là Dương Dĩ An và thím Kiều. Người phụ nữ nhìn xuống dưới với ánh mắt khó tin: “Cậu ấy...”
Sợi dây chuyền bảo thạch dưới cổ áo Dương Dĩ An sáng lên.
Tộc trưởng tộc Thiên Long vừa thấy Diệp Quân thì lập tức khôi phục hình người, sững sờ thốt lên: “Ngươi...”
Tông Võ thì như người mất hồn: “Sao... sao lại có thể...”
Gã điên cuồng thét lên: “Ngươi là giả! Ngươi không phải Viện trưởng! Chắc chắn là giả! Đừng tưởng rằng ngươi biến thành hình dạng của Viện trưởng thì ta sợ ngươi! Người đâu! Giết hắn! Giết!!"
Nhưng không ai vọng động.
Có người hoảng sợ, có người mừng.
Bên mừng là Chu Vũ, trong khi ban nãy thấy tộc Thiên Long xuất hiện thì ông ấy còn thấy tuyệt vọng.
Tiêu đời rồi.
Ông ấy không nghĩ rằng Diệp Dương chính là Diệp Quân, bởi vì nếu là thật thì sao tộc Thiên Long lại không biết, trong khi Ngao Thiên Thiên và Diệp Quân vốn là một.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!