Lại giết thêm một nhóm nữa.
Nghe Chu Phạn nói thế, Nguyên Tướng ngạc nhiên, run giọng nói: “Bệ hạ”.
Chu Phạn nói: “Cứ làm thế đi”.
Nói rồi cô ta xoay người rời đi.
Nguyên Tướng đứng đó im lặng một hồi, sau đó hít sâu một hơi, xoay người rời đi.
Advertisement
Thế là trong nước Đại Chu lại có gần vạn người bị giết, gần một trăm thế gia và tông môn bị tiêu diệt tận gốc.
Hai lần dùng cách ý chí kiên cường trấn áp khiến cả Đại Chu đều tĩnh lặng.
Đến đây trong Đại Chu đã không còn những lời phản đối.
Sự tàn sát lần này của Đại Chu khiến cả Đại Chu run rẩy.
Trên phố.
Diệp An dẫn Diệp Quân và Táng Cương chậm rãi đi trên đường phố, đô thành Đại Chu vô cùng sầm uất, không thua kém gì thành Quan Huyên, ngựa xe như nước, người qua lại rất náo nhiệt.
Táng Cương đi theo bên cạnh Diệp Quân, cô bé thi thoảng nhìn Diệp An.
Diệp An dẫn Diệp Quân và Táng Cương đến Tiên Bảo Các, mà vừa đến trước cổng Tiên Bảo Các, một ông lão mặc đồ đen đã chạy ra đón, ông ta cung kính cúi chào: “Chào đại tiểu thư”.
Thân là chủ quản sự của Tiên Bảo Các, dĩ nhiên ông ta đã biết chuyện gì xảy ra ở cổng thành, Diệp Quân là thiếu chủ của Tiên Bảo Các, nói một cách nghiêm túc, Diệp An cũng là đại tiểu thư của Tiên Bảo Các.
Diệp An nói: “Ta đến lấy chút đồ”, nói rồi cô ấy lấy một tờ giấy ra đưa cho ông lão.
Ông lão cung kính nhận lấy tờ giấy, khi nhìn thấy những gì ở trên tờ giấy, ông ta cảm thấy hơi khó xử, vì những thứ ở trên tờ giấy đó rất quý giá, giá ở trên trời.
Diệp An bình tĩnh nói: “Có vấn đề gì sao?”
Ông lão do dự một lát, sau đó nói: “Những thứ đại tiểu thư cần không có vấn đề gì, chỉ là ta không có đủ quyền hạn”.
Diệp An nói: “Ông đi lấy là được, đều ghi vào cho viện trưởng”.
Ông lão không do dự nữa.
Lập tức cung kính chào.
“Thuộc hạ lập tức đi sắp xếp”.
Thật ra Diệp An không có quyền lấy đồ ở Tiên Bảo Các, nhưng ông ta không ngốc.
Lúc này mà xoắn xuýt vấn đề này.
Người nhà là người một nhà đấy.
Dù sao viện trưởng cũng là người thanh toán.
Sau khi ông lão đi xuống, Diệp Quân hơi tò mò nói: “Tỷ, tỷ cần những thứ này làm gì?”
Diệp An nói: “Giúp một bạn nhỏ”.
Diệp Quân hỏi: “Bạn nhỏ nào?”
Diệp An nói: “Bạn của Tiểu Bạch, tên là Tiểu Linh Nhi, dạo này cô ta đang nghiên cứu vài thứ, cần rất nhiều dược liệu”.
Tiểu Linh Nhi!
Diệp Quân còn muốn hỏi gì đó, lúc này Nguyên Tướng bỗng xuất hiện trước mặt ba người, Nguyên Tướng chào Diệp An nói: “An tiểu thư, bệ hạ cho mời”.
Diệp An nói: “Bây giờ đi ăn cơm”. Nguyên Tướng mỉm cười: “Đúng thế, đã chuẩn bị tiệc xong rồi”.
Diệp An nói: “Quản sự Tiên Bảo Các đang chuẩn bị dược liệu cho ta, ta đợi ông ấy một lúc”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!