Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

 

 Chu Phạn ngẫm nghĩ, khẽ gật đầu: “Vậy ta sẽ đặt ra một bộ hình phạt nặng”.  

 

Diệp Quân nói: “Không cần đưa ra đâu”. Chu Phạn nhìn Diệp Quân.  

 

Diệp Quân nói: “Cô không cần lo chuyện này”.  

 

Chu Phạn sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ý.  

 

Bộ hình phạt này ở trong Quan Huyên Pháp nhưng chỉ nằm ngoài nội các.  

  Advertisement

Nói một cách đơn giản, người thi triển bộ hình phạt này không chịu sự ràng buộc của nội các, hơn nữa cũng không có luật lệ tiêu chuẩn tương ứng, người thi triển hình phạt có thể làm theo ý mình, sắc mặt Chu Phạn bỗng trở nên hơi nghiêm trọng.  

 

Nếu người thi hành pháp là một người tàn ác, nghĩ đến đây Chu Phạn không khỏi quay đầu nhìn Táng Cương, vẻ ngoài của nhóc con này không giống một người lương thiện.  

 

Diệp An bỗng nói: “Chẳng phải là bữa cơm gia đình sao, nói mấy chuyện này làm gì, ăn cơm thôi”.  

 

Chu Phạn thu lại tầm mắt, mỉm cười: “Ăn cơm”.  

 

Diệp Quân gật đầu, sau đó cầm đũa lên.  

 

Lúc này Táng Cương bỗng nhìn Diệp An: “Nấu bát mì”.  

 

Diệp An nhìn Táng Cương, hơi bất mãn: “Ngươi có thái độ gì đấy?”  

 

Táng Cương nhìn Diệp An, một lúc sau: “Ngươi có thể nấu một bát mì không?”  

 

Diệp Quân: “…”  

 

Diệp An nhìn Táng Cương một lúc, sau đó lấy một cái nồi và một gói mì ra, nấu cho Táng Cương: “Tự mình làm đi”.  

 

Táng Cương nhìn cái nồi, đúng là không biết làm, thế là cô bé nhìn Diệp Quân: “Ngươi nấu”.  

 

Nói rồi, cô bé như ý thức được gì, lại nói: “Ngươi hãy úp một bát mì đi”.  

 

Diệp Quân: “…”  

 

Chu Phạn bật cười.  

 

Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, bắt đầu nấu mì cho cô bé.  

 

Chẳng mấy chốc đã nấu xong, Táng Cương hiếm khi nở nụ cười.  

 

Diệp Quân nhìn Diệp An: “Tiếp theo tỷ định làm gì?”  

 

Diệp An nói: “Ta đang làm một việc lớn”.  

 

Diệp Quân hơi tò mò: “Chuyện lớn”.  

 

Diệp An nói: “Đệ nghĩ ta đang làm gì? Đang lang bạt ở khắp nơi sao?”  

 

Diệp Quân cười nói: “Đệ không có ý này, đệ chỉ hơi tò mò thôi”.  

 

Diệp An bình tĩnh nói: “Các người biết vũ trụ này lớn thế nào không?”  

 

Diệp Quân nhíu mày.  

 

Diệp An nhìn Diệp Quân: “Đừng chỉ vòng quanh trong giới của mình, có thể ra ngoài xem thử, thế giới bên ngoài rất sôi động, ta nói cho các đệ biệt, danh tiếng của ta ở bên ngoài rất vang dội đấy, sau này các đệ ra ngoài thì có thể nói tên ta”.   

 

Diệp Quân cảm thấy có hứng thú: “Tỷ đi đến đâu?”  

Diệp An cầm một cốc bia uống, sau đó nói: “Vực Cửu Châu”.  

 

 

Nghe Diệp An nói thế, Táng Cương bỗng nhíu mày.  

 

 

Cô bé nhìn Diệp An, ánh mắt hiện lên một tia mơ màng, sau đó toát ra sát khí.  

 

 

Diệp Quân ở một bên để ý đến vẻ mặt của Táng Cương, hắn nhìn thoáng qua Táng Cương, sau đó lại nhìn Diệp An: “Đó là nơi nào?”   

 

 

Diệp An lại uống một ngụm, sau đó nói: “Một nơi có rất nhiều thiên tài”.  

 

 

Nói rồi cô ấy bỗng đập bàn một cái: “Mẹ nó chứ, chỉ suýt nữa thôi là ta đã đứng trong mười người đầu tiên trên bảng Đại Đạo rồi”.  

 

 

“Mười người đầu tiên”.   

Nhấn Mở Bình Luận