Đúng lúc này, tôm hùm lên bàn.
Bởi vì biết khẩu vị của Táng Cương nên Diệp Quân gọi mười con tôm hùm.
Cùng lúc đó, Diệp Quân cũng lấy ra nồi nấu mì ăn liền, sau đó nấu mì cho cô bé, đây là lúc Diệp An rời đi hắn đã lấy của Diệp An.
Táng Cương bắt đầu ăn.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Ngươi có hứng thú học kiếm pháp không?”
Táng Cương lắc đầu, sau đó vung nắm đấm, sau đó lấy một thanh đao ra.
Advertisement
Diệp Quân cười một tiếng, hiển nhiên, cô bé này vẫn thích thuật Đề Đầu và đâm đao hơn.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên bước nhanh vào, người đàn ông trung niên bước tới trước mặt một ông lão Tiên Bảo Các, nhỏ giọng nói vài câu, nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, ông lão hơi giật mình, sau đó nói: “Sắp tới rồi à?”
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Đúng vậy, ngươi sắp xếp nhanh lên.”
Nghe thấy lời người đàn ông trung niên, ông lão vội gật đầu: “Được!”
Người đàn ông trung niên khẽ gật đầu: “Càng nhanh càng tốt.”
Vừa nói, ông ta vừa xoay người rời đi.
Ông lão Tiên Bảo Các lập tức quay người đi đến bệ đá cách đó không xa, liếc nhìn mọi người đang ăn uống xung quanh rồi nói: “Các vị, Tiên Bảo Các chúng ta sắp đón một vị khách quý, chúng ta muốn yên tĩnh, xin mời các vị hãy rời đi.” Vừa dứt lời, mọi người đều hơi sửng sốt.
Muốn yên tĩnh? Diệp Quân nghe vậy cũng hơi nghi ngờ, đây là hành động gì thế? Lúc này một vị khách đột nhiên nói: “Vu trưởng lão, người tới có địa vị lớn như nào mà nhất định phải đuổi khách vậy?”
Vu trưởng lão nhìn vị khách kia, sau đó nói: “Một vị khách quý.” Nghe vậy vị khách kia lập tức cau mày.
Vu trưởng lão lại nói: “Mời mọi người lập tức rời đi.”
Vị khách kia trầm giọng nói: “Vu trưởng lão, việc này có phải hơi trái quy củ không?”
Vu trưởng lão nhìn vị khách với ánh mắt thâm trầm: “Ngươi có ý kiến gì?”
Thấy Vu trưởng lão tức giận, người phụ nữ bên cạnh vội kéo gã ta lại, sau đó nói: “Thôi, chúng ta tới chỗ khác ăn.”
Sắc mặt vị khách kia hơi u ám: “Vu trưởng lão, chúng ta đều phải trả tiền khi vào ăn, bây giờ chúng ta bị mời rời đi, có phải nên hoàn tiền lại không?”
Vu trưởng lão bình tĩnh nói: “Không phải ngươi ăn rồi đó sao? Ăn rồi thì ko trả được”.
Nghe thấy lời của Vu trưởng lão, những khách trong phòng đều hơi tức giận nhưng đều không dám nói gì, dù sao đây cũng là Tiên Bảo Các.
Mà vị khách nam kia hơi không phục tức giận nói: “Vu trưởng lão, ngươi không phải ỷ vào tiệm lớn ức hiếp người thôi sao?”
Thấy người đàn ông liên tục gây chuyện, ánh mắt Vu trưởng lão đột nhiên trở nên lạnh lùng, ông ta xua tay, rất nhanh, mấy tên thị vệ Tiên Bảo Các đồng loạt đi vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!