Sau đó, Tiểu Tháp chợt lên tiếng: “Người ban nãy không đơn giản đâu”.
Diệp Quân: “Ngươi nói sư phụ của Tả Nhạn ư?”
Tiểu Tháp: “Ừ”.
Diệp Quân gật đầu rồi nói: “Nơi này đúng là đầm rồng hang hổ”.
Nói xong, hắn như cảm thấy gì đó rồi chợt ngẩng đầu lên, sau đó chỉ thấy có bốn chất khí màu tím nhạt chầm chậm rơi xuống.
Advertisement
Diệp Quân thấy hơi là lạ: “Số mệnh đại đạo”.
Tiểu Tháp: “Số mệnh này được phết!”
Lúc này, một số mệnh đại đạo chợt bay về phía tiểu viện của Diệp Quân. Thấy thế, hắn mỉm cười, nhưng ngay sau đó đã cau mày, vì số mệnh kia lại bay sang nhà sát vách.
Không phải sang nhà của Tả Nhạn, mà là nhà bên trái.
Advertisement
Diệp Quân lập tức đen mặt.
Mẹ kiếp!
Số mệnh này mắt mũi để đâu thế không biết!
Hắn thoáng do dự rồi trèo tường sang nhà bên cạnh, sau đó nhìn thấy có một đôi nam nữ đang bận rộn. Người đàn ông gánh nước, người phụ nữ thì dệt vải.
Hắn biết cả hai người này.
Đó chính là Tông Nạp và Nhạc Liễu.
Số mệnh đại đạo chầm chậm rơi xuống đỉnh đầu của Tông Nạp, mà lúc này đôi uyên ương cũng đã nhìn thấy nó.
Cả hai đều có vẻ ngạc nhiên.
Tông Nạp bỏ thùng nước trong tay xuống, sau đó xoè tay ra, số mệnh đại đạo khi đã rơi vào tay gã, khiến toàn thân gã được bao phủ bời chất khí màu tím trông rất chói loà.
Tông Nạp thấy hơi bất ngờ.
Nhạc liễu cũng bỏ miếng vải lại rồi đứng dậy, sau đó đi tới cạnh Tông Nạp: “Đây là…”
Tông Nạp lắc đầu: “Không biết là thứ gì, nhưng chắc chắn là đồ quý”.
Nói xong, gã bỏ chất khí ấy vào tay Nhạc Liễu. Cô ấy sững người rồi nhìn lại gã.
Tông Nạp cười nói: “Cho muội đấy”.
Nhạc Liễu lắc đầu, cô ấy vừa định từ chối thì ngay sau đó như cảm nhận được điều gì đó nên nhìn xuống chất khí trong tay mình thì thấy nó rung lên rồi lại bay sang tay của Tông Nạp.
Cả hai đều sững sờ.
Tông Nạp mỉm cười, sau đó lại đưa chất khí cho Nhạc Nhiễu: “Muội là vợ ta, chúng ta sẽ cùng sở hữu nó”.
Dứt lời, gã quay đi gánh nước tiếp.
Nhạc Liễu cầm chất khí kia với vẻ bàng hoàng. Lúc này, chấ khí ấy chợt nhạt màu rồi như sắp biến mất.
Nó hơi rung len, sau đó hoá thành một tia sáng tím chui vào mi tâm của Nhạc Liễu.
Uỳnh!
Loáng cái, toàn thân Nhạc Liễu đã xuất hiện một màn sáng tím.
Thấy thế, Tông Nạp đang gánh nước gần đó thấy vô cùng kinh ngạc.
Nhạc Liễu nắm chặt đôi tay lại với vẻ căng thẳng, một lát sau, trong mắt cô ấy xuất hiện một tia sáng tím.
Diệp Quân ngồi trên tường đã chứng kiến tất cả: “Số mệnh của cô gái này chắc sẽ thay đổi rồi”.
Dù hắn công nhận số mệnh đại đạo này rất phi thường, nhưng điều khiến hắn thấy hơi khó hiểu là sao nó không chọn mình. Đương nhiên, hắn cũng không quá coi trọng số mệnh đại đạo, dẫu sao số mệnh với hắn mà nói cũng không có tác dụng gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!