Sau khi Tả Lâu rời đi, Diệp Quân đang muốn trở về phòng, lúc này, ngoài cửa đột nhiên lại truyền tới bước chân.
Diệp Quân quay đầu nhìn, ngoài cửa đột nhiên có một người đàn ông trung niên bước tới.
Người đàn ông trung niên đi tới, cười nói: “Ta tên Bàn Trấn, đi ngang qua đây, vừa thấy người nọ đi vào nói chuyện gì đó với ngươi, nên tò mò tới xem chút.”
Diệp Quân cười nói: “Cũng không nói gì cả, chỉ hỏi bừa vài câu mà thôi.”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Hỏi bừa vài câu?”
Advertisement
Diệp Quân gật đầu.
Bàn Trấn đột nhiên nói: “Ngươi biết con gái Tả Nhạn của ông ta sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Biết.”
Bàn Trấn hỏi: “Bạn bè à?”
Advertisement
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ừ.”
Vẻ mặt Bàn Trấn nhất thời suy tư.
Diệp Quân nhìn người trước mặt, người này không đứng đắn lắm.
Bàn Trấn đánh giá Diệp Quân, đột nhiên nở nụ cười cổ quái.
Diệp Quân: “…”
Bàn Trấn cười nói: “Thằng nhóc, ngươi có muốn ra ngoài không?”
Đi ra ngoài!
Diệp Quân chớp mắt, sau đó nói: “Đi đâu?”
Bàn Trấn cười nói: “Đương nhiên là đi ra bên ngoài, biết bên ngoài không? Sau khi đi ra ngoài, có thể tu luyện, có thể bay lên trời, chui xuống đất, còn có thể trường sinh bất tử đấy!”
Vẻ mặt Diệp Quân tối sầm lại: “Có phải ông đang lừa ta đi ra ngoài làm lao động khổ sai phải không?”
Sắc mặt Bàn Trấn nhất thời u ám: “Ngươi nhìn ta giống kẻ lừa đảo lắm à?”
Diệp Quân gật đầu.
Sắc mặt Bàn Trấn xám như tro tàn.
Diệp Quân ‘phòng bị’ nói: “Đi ra ngoài không hề tốt chút nào, nghe nói bên ngoài giết người không phạm pháp, ở đây vẫn an toàn hơn.”
“Thằng nhóc ngốc!"
Bàn Trấn cười nói: “Ngươi thì biết gì chứ, sau khi đi ra ngoài, ngươi có thể tu luyện, biết tu luyện không? Phất tay một cái là có thể long trời lở đất, hơn nữa tuổi thọ cũng sẽ tăng rất nhiều, còn có thể sống rất lâu!”
Diệp Quân hơi do dự, sau đó nói: “Không thể nào?”
Tiểu Tháp: “…”
Bàn Trấn nghiêm túc nói: “Ta không lừa ngươi, ngươi theo ta ra ngoài, đến lúc đó ta dẫn ngươi đi trải sự đời.”
Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Có trả tiền không?”
“Mẹ kiếp!”
Bàn Trấn khó tin nhìn Diệp Quân: “Ngươi có biết ở đây có bao nhiêu người muốn đi ra ngoài không? Ta đưa ngươi ra ngoài ngươi còn đòi tiền ta hả?”
Diệp Quân lắc đầu, quả quyết từ chối: “Không trả tiền thì ta không đi.”
Mặt Bàn Trấn u ám, ông ta yên lặng một lát, sau đó nói: “Được, ta cho ngươi tiền.”
Diệp Quân nở nụ cười: “Được!”
Bàn Trấn nói: “Ngươi chờ ở đây, ngày kia ta tới đón ngươi.”
Vừa nói, ông ta vừa xoay người rời đi, lúc đi tới cửa, ông ta quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Nhớ đấy! Đừng chạy lung tung!”
Diệp Quân gật đầu: “Được.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!