Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

 

 Thứ nhất, hắn không có hứng thú với thứ này, thứ hai, hắn biết thực lực hiện tại của bản thân, nếu có thứ này thì sẽ bị đuổi giết.  

 

Nhưng ngay khi hắn nhấc chân chạy, đỉnh Cửu Châu kia cũng đuổi theo.  

 

Thấy cảnh tượng này, Diệp Quân nhất thời không nói nên lời, hắn dừng lại, đỉnh Cửu Châu cũng dừng lại.  

 

Diệp Quân nhìn đỉnh Cửu Châu: “Ngươi đi theo ta làm gì?”  

 

Đỉnh Cửu Châu không nói gì.  

 

Diệp Quân lùi về sau vài bước, đỉnh Cửu Châu cũng bay theo bằng đấy bước.  

  Advertisement

Diệp Quân im lặng một hồi, rồi cất đỉnh Cửu Châu đi.  

 

Trời cho cơ hội mà không nhận thì sẽ gặp tai họa.  

 

Sau khi cất đỉnh Cửu Châu, hắn đi thẳng vào phòng, sau đó lên giường đi ngủ.  

 

Trời vừa sáng, Diệp Quân bị tiếng gõ cửa đánh thức, đứng dậy mở cửa, chính là đạo sĩ Trương.  

 

Diệp Quân xoa mắt: “Tiền bối?”  

 

Đạo sĩ Trương nhìn Diệp Quân, cười nói: “Vừa dậy à?”  

 

Diệp Quân gật đầu: “Ừ.”  

 

Đạo sĩ Trương đang định nói, Diệp Quân mở miệng xen vào: “Tiền bối, đêm qua trong trấn có tiếng nổ rất lớn, là các huynh gây ra à?”  

 

Đạo sĩ Trương khẽ gật đầu: “Ừ.”  

 

Diệp Quân bỗng có hứng thú hỏi: “Tiền bối, các huynh thu được đỉnh Cửu Châu rồi ư?”   

 

Đạo sĩ Trương nhìn Diệp Quân không nói gì.  

 

Diệp Quân cau mày: “Không thu được à?”  

 

Đạo sĩ Trương hỏi: “Tối hôm qua có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?”   

 

Diệp Quân nhíu mày sâu hơn: “Chuyện đặc biệt?”  

 

Đạo sĩ Trương nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Đúng vậy.”  

 

Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Chỉ có ồn ào đêm qua thôi, ngoài ra không có gì khác.”  

 

Đạo sĩ Trương cau mày.  

 

Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, chính là hòa thượng kia, hòa thượng vừa đến, thần thức của ông ta đã bao lấy Diệp Quân, dưới thần thức của ông ta, Diệp Quân tựa hồ trong suốt.   

 

Chẳng qua, ông ta không thể nhìn thấy bên trong Tiểu Tháp.  

 

Hòa thượng nhìn Diệp Quân, ánh mắt không mấy thiện cảm.   

 

Hiển nhiên, bọn họ đã bắt đầu nghi ngờ Diệp Quân, bởi vì đêm qua lúc bọn họ bị đánh bay, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy đỉnh Cửu Châu bay về phía này.  

 

Sắc mặt Diệp Quân bình tĩnh, nhưng trong thâm tâm hắn đã sẵn sàng để Tháp gia ra tay.  

 

Dù biết Tháp gia không đáng tin, nhưng lúc này, hắn chỉ có thể đặt hy vọng lên người Tháp gia.   

 

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân.   

 

Đạo sĩ và hòa thượng quay đầu nhìn, một người đàn ông trung niên đang bước đến.  

 

Người này chính là Bàn Trấn.  

 

Bàn Trấn thấy hai người, hơi ngạc nhiên.  

 

Hai người cũng khá ngạc nhiên khi nhìn thấy Bàn Trấn.  

 

Rõ ràng hai bên đều biết nhau.   

 

Bàn Trấn cười nói: “Hai người các ngươi cùng nhau xuất hiện ở đây, khiến ta hơi bất ngờ đấy.”  

 

Đạo sĩ Trương cũng cười nói: “Hóa ra là tộc trưởng Bàn Trấn, thật trùng hợp.”  

Bàn Trấn nhìn Diệp Quân đang đứng một bên: “Các ngươi tìm hắn có chuyện gì?”  

 

 

Đạo sĩ Trương quay đầu nhìn Diệp Quân: “Ông ta đến đón ngươi à?”  

 

 

Diệp Quân gật đầu: “Ừ.”  

 

 

Đạo sĩ Trương không nói gì.  

 

 

Ánh mắt hòa thượng hơi u ám.  

 

 

Bàn Trấn nhìn Diệp Quân: “Chúng ta đi thôi.”  

 

 

Diệp Quân gật đầu, sau đó đi đến sau lương Bàn Trấn, Bàn Trấn nhìn hai người đạo sĩ Trương, cười nói:   

Nhấn Mở Bình Luận