Sau khi người phụ nữ rời đi, Lâm Lập đi vào trong sân, nhìn xung quanh một lượt rồi nghiêm túc nói: “Diệp ca, ta nhất định phải cố gắng để sau này cũng có thể để cha mẹ sống trong một căn nhà đẹp thế này”.
Diệp Quân nhìn Lâm Lập, cười nói: “Được”. Hai người trò chuyện một lúc, Diệp Quân trở về phòng, sau khi về phòng hắn lập tức tiến vào Tiểu Tháp.
Hắn đến trước đỉnh Cửu Châu, nhìn đỉnh Cửu Châu một chốc, ngọn lửa trong đỉnh vẫn còn bừng cháy.
Diệp Quân nói: “Nói chuyện chút đi”.
Đỉnh Cửu Châu khẽ rung lên như đang đáp lại, Diệp Quân nói: “Thần vật cấp bậc như ngươi chắc hẳn là linh hóa, bản thể xuất hiện đi”.
Đỉnh Cửu Châu khẽ động đậy như đang đáp lời, nhưng không hiện ra.
Diệp Quân nhíu mày.
Tiểu Tháp nói: “Nó nói nó bị thương rồi”.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Tháp gia, ngươi có thể nói chuyện với nó à?”
Tiểu Tháp nói: “Hỏi thừa, bọn ta đều là thần vật được chưa?”
Diệp Quân mỉm cười: “Ngươi không nói, ta suýt nữa quên, ta luôn xem ngươi là người”.
Tiểu Tháp: “…”
Lúc này đỉnh Cửu Châu lại rung lên, Diệp Quân nói: “Tháp gia, nó nói gì thế?”
Tiểu Tháp nói: “Nó nói từ nay về sau sẽ đi theo ngươi, muốn ngươi chăm sóc thật tốt”.
Diệp Quân sầm mặt: “Ta chăm sóc nó hả?”
Tiểu Tháp nói: “Ừ”. Diệp Quân cảm thấy hơi đau đầu.
Tiểu Tháp lại nói: “Nó nói nó dưỡng thương trước, đợi vết thương lành hẳn, nó sẽ dẫn ngươi bay”.
Diệp Quân nói: “Xem ra là một cái đỉnh không đứng đắn”.
Tiểu Tháp: “…”
Trong mấy ngày tiếp theo, Diệp Quân và Lâm Lập sống trong phủ Bàn tộc, ngày nào Khô Lão cũng đều đến dạy họ cách tu hành, phải nói là khả năng tu hành của Lâm Lập rất đáng sợ, tốc độ tăng cấp của y cũng rất đáng kinh ngạc.
Chỉ trong vòng ba ngày, y đã liên tục đột phá mấy cảnh giới, khi tu luyện y dường như không có giới hạn, thậm chí có khi còn đột phá sau khi ngủ dậy. Hơn nữa tên này còn cố gắng hơn người khác, ngày nào cũng tu luyện đến mức quên ăn quên ngủ, Lâm Lập đã trở nên nổi tiếng ở phủ Bàn tộc, bây giờ người ở phủ Bàn tộc đều kính trọng gọi y là cậu Lâm.
So sánh ra thì tốc độ tu luyện của Diệp Quân hơi chậm, không đúng, không phải chậm mà là mỗi ngày hắn ngoài đọc sách ra thì gần như không tu luyện, thế nên cảnh giới của hắn không hề được cải thiện.
Người phủ Bàn tộc đã chỉ trích kín đáo với Diệp Quân.
Diệp Quân không quan tâm đến người khác, bây giờ mỗi ngày hắn đều đọc sách, đọc những sách về vực Cửu Châu này, hắn muốn tìm hiểu nhiều hơn về vực Cửu Châu này.
Như đạo sĩ Trương đã nói trước đó, cách đây rất lâu, vực Cửu Châu có chín châu, nền văn minh của chín châu đều rất hùng mạnh, nhưng sau đó các châu khác dần suy tàn nên chỉ còn lại ba châu như bây giờ, lần lượt là Bàn Châu, Thần Châu, Vũ Châu.
Trong đó Thần Châu là châu mạnh nhất.
Diệp Quân phát hiện Tả Nhạn đến từ Thần Châu, vì chủ nhân của Thần Châu họ Tả.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!