Nói đến đây, cô bé nghiêm giọng: “Ta là Tiểu Tịnh”.
Uỳnh!
Thời không phía sau Diệp Quân nứt ra, một người phụ nữ mặc váy trắng chầm chậm đi tới.
Người phụ nữ mặc váy trắng trông thoát tục, không nhiễm bụi trần.
Khi nhìn thấy người phụ nữ váy trắng xuất hiện, Diệp Phi Nhiên thở phào một hơi, quả nhiên Táng Cương này chính là mấu chốt.
Advertisement
Sớm biết nha đầu này mà khôi phục ký ức là mình sẽ hoàn thành nhiệm vụ thì hắn đã cho cô bé uống máu lâu rồi, cần gì chịu nhiều khổ cực thế này.
Đúng là tự làm khó mình.
Khi người phụ nữ váy trắng bước ra, mọi người ở đây đều đổ dồn ánh mắt nhìn.
Ai nấy đều thấy tò mò.
Đây là ai?
Người thần bí ở gần đó nhếch khoé miệng lên nói: “Thiên Mệnh Váy Trắng”.
Thiên Mệnh Váy Trắng?
Khi nghe người thần bí nói vậy, mấy thần hầu ở phía sau đều ngẩn ra. Bùi thần hầu nhìn người phụ nữ váy trắng rồi nói: “Bà chính là nữ kiếm tiên váy trắng đứng sau Diệp Quân ư?”
Cô ta đã từng điều tra về người phụ nữ váy trắng. Trước kia, người này gây sự ở trước Sáng Thế Đạo Điện nên đã thu hút sự chú ý của sư phụ, sau đó sư phụ đã sai cô ta đi điều tra. Có thể nói, mọi căn nguyên đều từ người phụ nữ này mà ra.
Người đứng sau Diệp Quân!
Nghe Bùi thần hầu nói vậy, mọi người lập tức hiểu ra ngay.
Cuối cùng thì người thuộc thế lực đứng sau Diệp Quân cũng xuất hiện rồi.
Mọi người tò mò quan sát người phụ nữ váy trắng, từ gương mặt thì thấy bà ấy rất bình thường, không có điểm nào đặc biệt cả.
Tả Lâu bước ra rồi cười nói: “Các hạ bây giờ mới xuất hiện để nhặt xác hai tỷ đệ Diệp Quân à?”
Người phụ nữ váy trắng liếc nhìn Tả Lâu, ông ta híp mắt lại, sau đó chầm chậm nắm chặt tay phải, âm thầm thôi thúc sức mạnh để ra tay bất cứ lúc nào. Tuy người phụ nữ váy trắng này trông có vẻ bình thường nhưng ông ta cũng không dám sơ suất.
Cẩn thận vẫn hơn!
Người phụ nữ váy trắng chợt giơ một ngón tay ra, thấy thế, Tả Lâu biến sắc mặt rồi nắm chặt đôi tay lại, một luồng khí tức mạnh mẽ tuôn từ trong người ông ta ra ngoài, sau đó thuận theo cánh tay tập trung ở hai nắm đấm.
Ngay khi ông ta định ra tau thì người phụ nữ váy trắng điểm ngón tay một cái rồi nói: “Quỳ xuống!”
Uỳnh!
Loáng cái, Tả Lâu còn chưa kịp phản ứng gì thì đôi chân đã mềm nhũn và quỳ xuống.
Không chỉ Tả Lâu mà mọi người ở đây đều quỳ hết xuống, kể cả người thần bí cùng toàn bộ sinh linh của vực Cửu Châu.
Một lời thốt ra mà trấn áp được vạn vật.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Diệp Quân cũng ngẩn ra.
Vì chính hắn cũng đang quỳ.
Người phụ nữ váy trắng thờ ơ nhìn nhóm Tả Lâu rồi nói: “Ta ghét nhất kẻ nào dám đứng nói chuyện với mình”.
Mọi người nhìn bà ấy như thấy ma quỷ.
Sau đó, tam quan của họ sụp đổ!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!