Bên ngoài, ở phía sau Phạn Chiêu Đế, vị hòa thượng đột nhiên mở miệng, chỉ thấy ông ta nhìn chằm chằm vào đạo sĩ Trương, trong mắt lộ vẻ nghiêm trọng.
Khóa Đạo Hồn là một trong mười đại thần thông của Đạo gia, một khi sử dụng vô số pháp nhân quả sẽ ngưng tụ thành khóa, người bị khóa sẽ vướng vào nhân quả ngay lập tức, thân chết hồn diệt.
Hòa thượng nhìn chằm chằm vào đạo sĩ Trương, trầm giọng nói, “Tên đạo sĩ này che giấu đủ sâu đấy.”
Ông ta ở chung với đạo sĩ Trương lâu nhất, nhưng cũng không biết nhiều về thực lực của đạo sĩ Trương, vì ít khi nhìn thấy đạo sĩ Trương ra tay, hơn nữa, ngày thường tên đạo sĩ Trương này cứ cười hi hi ha ha, có vẻ chẳng giống cao thủ. Tuy nhiên khoảnh khắc y ra tay, ông ta mới phát hiện, tên đạo sĩ Trương này thật sự che giấu quá sâu.
Ba người Bùi thần hầu cũng hơi khiếp sợ, thực lực của đạo sĩ Trương này, đừng nói ở nền văn minh vũ trụ cấp tám, cho dù ở trong nền văn minh vũ trụ cấp chín, cũng thuộc hàng cường giả.
Vẻ mặt của Phạn Chiêu Đế cầm đầu vẫn bình tình như cũ, trong mắt không dao động tí nào.
Trong thời không Ám Vô, khi khóa Đại Đạo xuất hiện, bằng mắt thường cũng có thể thấy tốc độ của Diệp Quân đột nhiên chậm lại, khi hắn đi tới trước mặt đạo sĩ Trương khoảng mười trượng, đột nhiên hắn cảm thấy mình nặng nề vô cùng, như bị hàng chục ngàn ngọn núi lớn đè lên người.
Khóa Đạo Hồn!
Nhân quả vướng vào người!
Nếu là lúc trước, có số kiếp thiên mệnh trên người, cho dù là nhân quả gì cũng không thêm vào người hắn được, nhưng lúc này, số kiếp thiên mệnh trên người hắn đã biến mất, bởi vậy, hắn không thể tránh nhân quả không vướng vào người được.
Khoảnh khắc tất cả nhân quả vướng vào người, Diệp Quân chỉ cảm thấy hít thở không thông?
Thế nào là nhân quả?
Nghĩa là nhân nào thì sẽ có quả đó, giờ phút này, những nhân quả này không phải là nhân quả của bản thân Diệp Quân, mà là nhân quả của người khác, tên đạo sĩ Trương này đã lợi dụng thủ đoạn tối cao để cưỡng ép áp đặt nhân quả của người khác vào cơ thể hắn, khiến hắn gánh vác nhân quả cho người khác.
Vô số sức mạnh của nhân quả sinh ra bị thêm vào người, Diệp Quân chỉ cảm thấy toàn thân sắp sụp đổ hoàn toàn, đặc biệt là thần hồn, cơ bản không thể chịu nổi.
Không tới thời gian một nhịp thở, Diệp Quân đã cảm thấy mình sắp biến mất khỏi thế gian này hoàn toàn, đôi tay hắn đột nhiên nắm chặt, sức mạnh huyết mạch và kiếm thế từ trong người hắn quét ra, nhưng cho dù là sức mạnh huyết mạch và kiếm thế thì vẫn không thể đẩy lùi các loại nhân quả trên người hắn!
Giờ khắc này, tâm thần Diệp Quân chấn động mạnh.
Không phải hắn khiếp sợ vì sức mạnh khủng bố của những nhân quả này, mà là cô cô.
Lúc trước có cô cô che chở, tất cả nhân quả đều không thêm vào người được, do đó, hắn hoàn toàn không có lòng kính sợ với cái gọi là đạo của nhân quả. Hoặc là nói, hắn hoàn toàn phớt lờ thứ gọi là nhân quả, bởi vì bất kể nhân quả gì cũng không thêm vào người hắn được, cũng do đó, mà trước đây khi làm việc hắn ít khi quan tâm tới nhân quả, muốn làm thì làm, vì hắn hoàn toàn không sợ nhân quả, dù sao nhân quả cũng không thêm vào người hắn được.
Nhưng giờ khắc này, không có cô cô ở sau che chở, hắn mới phát hiện sức mạnh của nhân quả khủng bố tới cỡ nào.
Cho dù là sức mạnh huyết mạch và kiếm thế của hắn cũng khó mà ngăn cản nổi!
Đôi tay Diệp Quân nắm chặt hai thanh kiếm, trong thân thể hắn, sức mạnh huyết mạch điên cuồng và kiếm ý trào ra không ngừng như thủy triều. Hắn muốn tự mình đẩy lùi sức mạnh của những nhân quả này, nhưng lại phí công vô ích, sức mạnh huyết mạch và kiếm thế của hắn chỉ có thể trì hoãn sức mạnh của những nhân quả này cắn nuốt hắn.
Nhưng sức mạnh của những nhân quả này càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh mẽ.
Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu lên.
Ầm!
Huyết mạch phàm nhân!
Huyết mạch viêm hoàng!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!