Dứt lời, gã cùng người đàn ông trung niên rời đi.
Diệp Quân nhìn theo bóng họ rồi nói: “Tháp gia, Tiểu Hồn, ta cho cơ hội rồi, cả hai phải biết nắm lấy”.
Với thực lực hiện giờ, hắn muốn gọi Tháp gia và Tiểu Hồn dậy là điều không thể. Vì chúng cần linh khí rất lớn, mà giờ hắn không có gì hết, nhưng chắc chắn cậu thiếu niên kia không phải người bình thường.
Diệp Quân không nghĩ nữa, mà nhìn về phía ngôi nhà sàn thì thấy Phạn Thiện cùng ông nội cô ta đang nhìn mình.
Diệp Quân đi tới rồi vung tay nói: “Ta có tay rồi”. Phạn Thiện cũng rất vui: “Chúc mừng!”
Nói xong, cô ta nhìn về phía hai người kia đã rời đi rồi nói: “Lợi hại quá, ta mà biết tu luyện thì tốt biết bao”.
Diệp Quân: “Ta có thể dạy cô”.
“Không được!”
Ông lão lập tức trầm giọng nói: “Diệp công tử, chúng ta là tội dân nên không thể tu luyện. Cậu mà dạy con bé tu luyện là hại nó đấy”.
Diệp Quân im lặng.
Phạn Thiện: “Thật ra chúng ta có thế lén tu luyện mà, ông không nói, Diệp Quân không nói, cháu không nói thì ai biết chứ?”
Diệp Quân nghẹn lời.
Ông lão thì lườm Phạn Thiện.
Cô ta le lưỡi: “Cháu đi nấu cơm”.
Nói xong, cô ta chạy biến vào bếp.
Ông lão nói với Diệp Quân: “Diệp công tử, chúng ta nói chuyện được không?”
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Ông lão quay đi đi ra chỗ khác.
Diệp Quân lập tức đi theo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!