Thiên Thần cười nói: “Nếu hai thứ này thật sự là tiên khí Tạo Hóa, vậy chúng ta lời to rồi, phải nghĩ biện pháp đánh thức linh hồn của chúng nó dậy, để chúng nó nhận ta làm chủ.”
A Ông cười khổ, “Đã không còn linh khí nữa rồi.”
Thiên Thần nói: “Ta vẫn còn ít linh thạch Tạo Hóa.”
Nói rồi, gã lại lấy ra ít linh thạch Tạo Hóa, sau đó chuyển hóa linh thạch Tạo Hóa cho tòa tháp tàn phế và thanh kiếm gấy hấp thụ.
Bên khác.
Sau khi Diệp Quân lấy lại cánh tay, ngay khi bắt đầu tu luyện, thì không còn linh khí nữa, hắn đành rèn luyện thân thể, để thân thể mình càng trở nên mạnh hơn.
Lúc trưa.
Diệp Quân ngồi khoanh chân trên chiếc ghế gỗ trước nhà sàn, hai mắt khẽ nhắm lại, trong đầu nhớ lại cảnh tượng trận chiến lúc đó.
Phải phục thùi
Thất bại của trận chiến lúc đó, khiến hắn biết những chỗ thiếu sót của mình.
Kiếm ý có thể bị phai mời
Kiếm Thanh Huyên cũng không còn là vô địch nữa!
Sức mạnh huyết mạch cũng có thể bị đè ép!
Những thứ này khiến hắn ý thức rõ được một chuyện, mình không thể gửi gắm tất cả hy vọng vào kiếm Thanh Huyên và sức mạnh huyết mạch được.
Kiếm Thanh Huyên là thứ cô cô làm cho cha.
Sức mạnh huyết mạch là ông nội truyền lại.
Đồ của mình là gì?
Mình có gì?
Diệp Quân cười khổ.
Trước nay hắn chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
Cho tới bây giờ, thứ gì của hắn cũng là nhờ truyền thừa cả, cho dù là sức mạnh huyết mạch hay kiếm Thanh Huyên, hay là thư viện Quan Huyên, đều là được thừa kế cả.
Còn thứ của Diệp Quân hắn?
Kiếm ý trật tự?
Nhưng kiếm ý trật tự, suy cho cùng cũng là được truyền lại.
Chung quy, người sáng lập thư viện Quan Huyên không phải hắn, mà là cha hắn.
Lần này thất bại hoàn toàn, khiến hắn phải nhìn thẳng lại vào bản thân.
Rất nhiều lúc chỉ có thất bại thì người ta mới biết bản thân có khả năng ra sao.
Khoảnh khắc này, trái tim hắn hoàn toàn thả lỏng.
Giờ khắc này, tất cả mọi thứ trong quá khứ, đều xóa bỏ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!