Bé trai chớp mắt, “Vì sao chứ?”
Phạn Thiện nghiêm túc: “Con thỏ này có em bé rồi.”
“A!”
Bé trai lập tức kinh ngạc, “Có em bé?”
Phạn Thiện gật đầu, “Bây giờ đệ ăn nó, nó sẽ không sống được nữa.”
Bé trai do dự, sau đó nói: “Ta không thể ăn nó, vậy ai bồi thường thiệt hại cho ta đây?”
Phạn Thiện cười hì hì, cô ta cầm miếng tiền đồng đưa cho bé trai, “Tỷ tỷ bồi thường cho đệ, đệ cầm đi mua đồ ăn đi.”
Cậu bé cười mỉm nhận tiền đồng, sau đó nói: “Tiểu Thiện tỷ, con thỏ này sẽ sinh bao nhiêu con thỏ con, có thể cho ta một con không? Ta không ăn nó đâu, ta sẽ nuôi cho nó lớn, đợi nó sinh thêm mấy con nữa mới ăn”
Con thỏ: “...”
Phạn Thiện cười nói: “Nếu đệ bảo đảm là không ăn nó, ta có thể cho đệ một con”
Bé trai suy nghĩ, sau đó gật đầu, “Được.” Phạn Thiện mỉm cười, “Đi chơi đi!”
Nói rồi, cô ta ôm con thỏ kia xoay người lại đi về phía nhà sàn.
Bé trai vẫn chưa đi, lại bước tới trước mặt Diệp Quân, cậu bé mặc quần thủng đáy, vì vậy, bé chim nhỏ hoàn toàn lộ ra ngoài không khí.
Nhìn thấy bé trai đi tới trước mặt mình, Diệp Quân hơi tò mò, “Làm gì thế?”
Bé trai quan sát Diệp Quân, “Ngươi là ai? Vì sao lại ở nhà Tiểu Thiện tỷ tỷ?”
Diệp Quân cười nói: “Ta là bạn của Tiểu Thiện tỷ tỷ.”
Bé trai hỏi: “Bạn bình thường, hay là bạn bè trên mức hữu nghị?”
Nghe xong, Diệp Quân lập tức sững sờ, hắn quan sát bé trai, nhóc con này có chút lề lối đấy.
Bé trai liếc Diệp Quân, sau đó nói: “Nhóc kia, ta nói cho ngươi hay, cha ta là cao thủ đệ nhất trong thị trấn, biệt hiệu là Chu đại hiệp, còn ta, chính là con trai của ông ấy, mệnh danh là Chu tiểu hiệp, bây giờ ta lấy danh nghĩa của cha ta cảnh cáo ngươi, cách xa Tiểu Thiện tỷ một chút!”
Diệp Quân cười nói: “Vì sao?”
Bé trai lườm Diệp Quân, “Nhìn thằng nhóc ngươi không giống người tốt.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!